Bên ngoài cái hang. Phi Dương ngồi trên mỏm đá, cảm nhận từng tia nguyên khí ba động xung quanh. Hắn mở mắt ra mỉm cười một cái: "Muốn bắt lão tử đâu có dễ như vậy đâu."
Từ khi ẩn sát thuật hoàn tất, cảm nhận của hắn đã phóng đại từ 1km thành 10km. Muốn vây bắt hắn ư, nằm mơ. Nhưng nhược điểm hắn không dịch chuyển được chỉ chui vào không gian tại chỗ đang đứng được 10 phút.
...
Vào hang lúc, thấy thi thể Sơn Nam vỡ đầu nằm đấy. Cả đám trưởng lão đều đỏ mắt, chửi bới:
"Không thể nào, đệ tử Sơn Nam của ta cứ như vậy chết".
"Tiểu bối, lão phu tất sát ngươi, thù này không đội trời chung".
"Đúng là càn rỡ đến cực điểm, coi Thủy Sơn Tông dễ dàng đắc tội như vậy.
Một đám trưởng lão gầm thét, cấp tốc chạy sâu vào trong hang. Đi được một đoạn dài, Thiên Thủy trưởng lão nhíu mày: " Ta không cảm nhận được khí tức của hắn, không thể nào?."
Nhu Thủy vội vàng nói: "Sư phụ, hắn làm sao có thể trốn nhanh như vậy được chứ."
Mấy hơi thời gian đoàn người liền đi xem hết cái hang, nhưng thân ảnh Phi Dương lại không thấy đâu cả.
Thiên Thủy đấm mạnh vào hòn đá lớn: "Khốn khiếp, lại để hắn chạy thoát nữa rồi". Hòn đá kia bị đánh lên liền bị chia năm sẻ bảy.
Thiên trưởng lão đành phải hô mọi người quay lại."Thôi đi ra, chúng ta đều đã bị lừa rồi, có thể hắn đã trốn khỏi đây mất rồi."
Bất quá, bọn hắn không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-huyen-huyen/3296525/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.