Hai âm thanh đồng thời vang vọng, cuồn cuộn ở biên cương Đại Xích Thiên!
Phía u ám vực sâu, sinh linh kia từ từ bước tới khiến cho mặt đất khẽ rung chuyển, hình thể đầy to lớn và được khói đen bao quanh, thế nhưng lại có một lớp ánh máu nhàn nhạt hình thành nên một vàng sáng.
Rất khủng khiếp, đó chính là một vòng thần màu máu, là chứng cứ cho việc đã giết chóc qua vô số sinh linh!
Mà bên phía cửu Thiên thập Địa, rất nhiều người lại ngóng nhìn về phía vừa phát ra tiếng nói kia, bên trên chiếc cổ thuyền bằng tiên kim, nơi đó đều là những người trẻ tuổi!
Những người này nhìn về phía Thạch Hạo, thế nhưng âm thanh kia lại không phải là của hắn.
Những sinh linh tồn tại tựa như là Ma thần ở thế giới một bờ khác cũng đều trông lại, nhìn chằm chằm nơi ấy.
"Nhìn cái gì mà nhìn, lườm nguýt như vậy không sợ bị lé hả, bản Vương ở đây nè!" Một âm thanh tựa như sấm nổ vang vọng, nó xuất phát từ bả vai của Thạch Hạo chứ không phải là từ bờ vai của hắn.
Cuối cùng thì mọi người cũng nhìn rõ được, quả nhiên còn kẻ khác nữa!
Rất nhiền người mở ra Thiên mục và quan sát thật kỹ càng, bởi vì sinh linh vừa lên tiếng kia quá bé nhỏ.
Thiên Giác nghĩ, chính là do nó lên tiếng, muốn chiến một trận với tu sĩ dị vực!
Trong lòng của nó hoàn toàn là cừu hận đối với sinh linh của thế giới một bờ khác, phụ thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-hoan-my/2013177/chuong-1332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.