"Đại trưởng lão!"
Rất nhiều người sợ hãi hét lớn.
Bởi vì, hành động như vậy quá nguy hiểm, tựa như là đang đi chịu chết vậy!
Chuyện vừa nãy rõ như ban ngày, hung uy của sinh linh kia không thể khiêu chiến được, các tộc liên thủ mà không thể làm gì được hắn, khủng khiếp tới dường nào chứ, tuyệt đối là thần uy cái thế!
Đại trưởng lão rất mạnh, mọi người đều biết thế nhưng nếu so sánh với sinh linh bất hủ này, chắc chắn không hề bằng, sẽ không phải là đối thủ, đây là đang tự nộp mạng mình.
"Đại trưởng lão, đừng nên thế!" Thạch Hạo hét lớn, trong lòng của hắn nóng như lửa đốt, nắm đấm nắm chặt, ao ước có thể xông lên phía trước.
Sắc mặt của mọi người Thư viện Thiên Thần chợt chuyển trắng, sợ Đại trưởng lão bị giết chết, đó chính là tổn thất vô cùng lớn, gánh nặng không thể nào chịu đựng nổi.
Lúc này, bàn tay to lớn đen ngòm lao ra từ vực sâu bên dưới phế tích, nó tựa như là một đám mây đen che ngợp bầu trời và ép về phía trước, những chỗ đi qua vạn vật đều diệt.
Hư không nọ đứt đoạn, ngọn núi kia sụp đổ, mặt đất thì rạn nứt, ngôi sao đang lơ lửng bên trên rơi lả tả, mặt trăng trên cao cũng nổ tung, sông lớn trên mặt đất thì bị sấy khô.
Cảnh tượng quá khủng khiếp, không gì có thể ngăn cản được đường tiến công của thứ này.
Vốn bầu trời có mười tám vầng trăng đỏ như máu, nhưng hiện tại cũng chỉ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-hoan-my/2013174/chuong-1330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.