Cánh cửa nổ tung, đá vụn tung tóe!
Nơi đấy, cao thủ đang ngồi xếp bằng kia chợt đứng thẳng dậy, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Đại trưởng lão, đã không biết bao nhiêu năm trôi qua chưa từng ai dám càn rỡ như thế này!
Đây là nơi nào? Vương gia, một thế gia Trường Sinh, ai dám tới quậy phá chứ!
Nhưng hôm nay lại có người mang theo đầu lâu, mang theo tàn thi vứt thẳng vào cánh cửa của Vương gia, là khiêu khích trắng trợn.
"Ngươi rất mạnh thế nhưng nếu muốn trêu chọc Vương gia ta thì hoàn toàn sai lầm rồi đó, ngươi sẽ rước lấy đại họa sát thân!" Người kia lên tiếng, hắn là một người trung niêm với vóc người rất cao lớn.
"Cũng chẳng phải xuất hiện một con thú dữ nào." Đại trưởng lão lên tiếng rồi mang theo Thạch Hạo đi vào bên trong khu phế tích.
Đứng nơi đây nhìn khắp, phía trước là hàng vạn sợi long khí, trên mỗi một ngọn núi liên miên vô tận tựa như đều rất thần kỳ, hơn cả vạn ngọn núi đều nồng nặng linh khí!
Như vậy rất là kinh người, nếu một ngọn thần sơn nào ở đây xuất hiện ở bên ngoài thì đều rất quý giá, thế nhưng nơi đây lại có tới hơn cả vạn ngọn, to lớn và hùng vĩ.
Ngọn núi được tiên vụ vờn quanh, cả vạn ngọn nối liền cùng nhau, có thể gọi là tráng lệ!
Đây là một kỳ cảnh hiếm có, không thể nào nhìn thấy được phần cuối, thác nước bạc buông xuống, những hòn đảo lơ lững trên không trung, thụy cầm cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-hoan-my/2013154/chuong-1317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.