Cơn gió mát rượi lướt nhẹ qua mặt, phía dưới núi sông rõ ràng, bao la hùng vĩ.
Thạch Hạo cưỡi gió vượt qua đại dương mênh mông, lướt qua sa mạc vàng óng vô biên vô tận cùng trăm vạn ngọn núi xanh um.
Vô Lượng Thiên rất nổi tiếng trong cửu Thiên, lớn đến vô biên vô hạn.
Phía trước, ngọn núi màu đỏ thẫm như rặng san hô óng ánh trong biển, trơn bóng phớt hồng, long lanh rực rỡ rất là kỳ dị, đây rõ là một vùng đất an lành.
Ngọn núi sáng bóng gần như trong suốt, thế nhưng vẫn có rất nhiều thực vật sinh trưởng trên đó, đều là những cây có linh khí, còn có rất nhiều dược thảo mọc lên bên trong các khe núi.
Ngoài ra còn có từng làn khói mỏng bay lên mang theo màu đỏ nhạt, cảnh tượng nơi này tựa như chốn thần tiên, hơn nữa ngọn núi cũng vô cùng rộng lớn, đặc biệt hấp dẫn ánh nhìn của người khác.
Khi đi ngang qua đây thì Thạch Hạo thoáng dừng chân nghỉ lại.
Nơi này có không ít tu sĩ, người đến người đi rất là náo nhiệt, còn có một vài tu sĩ già đang tìm kiếm, đang điều tra linh căn trong lòng đất, rõ ràng là muốn khởi công xây dựng môn phái ở chỗ này.
Thạch Hạo hạ xuống dãy núi và hỏi thăm một người nơi này có chuyện gì đông vui thế, sao lại đến đây?
"Ngươi không biết sao, bây giờ Tiên viện hưng thịnh, Thánh viện đang lên, đều xuất hiện nhiều nhân vật không tầm thường, đây đều là người của bọn họ đang tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-hoan-my/2013062/chuong-1265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.