Thiên địa đại đạo, rộng lớn vô biên!
Nó vô hình vô chất, không có kích thước cụ thể, càng không hình dạng thật sự, nó là vô thượng, là cao cao không thể với tới.
Lúc này, một gợn sóng to lớn nghiền ép xuống khiến đất trời run rẩy, khiến trung tâm sinh mệnh của Thạch Hạo rung động, linh hồn như muốn sụp ra, nếu không có phiến đá dưới chân bảo vệ thì chắc chắn sẽ biến thành tro bụi.
Hắn lau sạch máu nơi khóe miệng, nhìn chăm chú không trung, thể ngộ loại "Đại Đạo" bao la kia, tuy rằng không nhìn thấy cụ thể thế nhưng các loại mưa ánh sáng cùng với khí thế vô hình ấy cũng đủ khuất phục lòng người.
Đại thế, đại đạo!
Thạch Hạo nhắm mắt lại, toàn bộ thần giác đang chìm trong trạng thái nghiên cứu ước số bé tí kia quay trở lại, tạm thời không suy nghĩ gì về những nền tảng cấu tạo nên bộ phận của trật tự, mà là bắt tay vào "Đạo" cổ điển nhất.
Cái gọi là đại thế, cái gọi là đạo như này hoàn toàn là một khái niệm trừu tượng nhất, không giống như là xích thần trật tự, chúng cần phải được cấu trúc lại.
Nếu như muốn cấu trúc thì đó chính là vô cùng vô tận xích thần trật tự đan xen lẫn nhau, ảnh hưởng lẫn nhau, lít nha lít nhít, xây dựng nên tràng vực vô hình trong càn khôn.
Mà Đạo như vậy thì làm sao diễn dịch, làm sao giải thích, gần như rất khó tách, vì nó thiên biến vạn hóa!
Muốn mô phỏng cụ thể theo đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-hoan-my/2013055/chuong-1261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.