Trên vách núi có một cánh cửa được vẽ lên chứ không phải là một cánh cửa thật sự, thế nhưng lúc này mọi người lại có thể dựa vào 'cánh cửa' này để tiến vào bên trong.
Dòng máu vàng chảy xuôi và phát sáng bên trên vách đá, đó là dòng máu màu vàng của đời sau người Bảo vệ Độc Cô Vân, đã được dùng để làm vật dẫn mở ra được cánh cửa bị phong ấn này.
Một đám người sớm vọt vào từ lâu, những người còn lại đều bàng hoàng chẳng biết có nên theo vào hay không?
"Phái người đi bẩm báo trưởng lão, chúng ta đi trước một bước!"
"Thế nhưng bên trong có thể rất nguy hiểm, đó là cổ địa phong ấn Hoàng tộc dị vực, rơi vào đó có khi mãi mãi cũng ra không được!"
Tranh luận một hồi thì có người rút lui, rời khỏi nơi đây đi về bẩm báo với các trưởng lão của hai viện, bởi vì đây là một quyết định có quan hệ rất lớn, rất nhiều người không hạ được quyết tâm.
Đương nhiên, người mạo hiểm cũng đã hành động, bọn họ lần lượt xông vào và biến mất trong vách đá.
Đây thật sự là một khu vực đất hoang lương, không nhìn thấy điểm cuối, u ám là chủ đề vĩnh hằng, mây đen cũng dường như ép sát xuống mặt đất rồi.
"Chạy đi đâu!"
Thạch Hạo hét lớn, tuy đã xông vào vùng thế giới này rồi nhưng vẫn gắt gao không bỏ, khí thể vô cùng mạnh mẽ truy sát sinh linh lông đỏ kia.
Máu tươi bắn lên, sinh linh lông đỏ chịu phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-hoan-my/2012997/chuong-1222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.