Ánh bạc của Dẫn Hồn liên khiến khắp nơi chấn động, chỉ trong nháy mắt nó liền phóng ra thần hà ngút trời, không ngừng giãy giụa trong tay của Thạch Hạo.
Xoẹt!
Tất cả mọi người đồng loạt ra tay, làm sao có thể trơ mắt nhìn mình hắn độc chiếm cây thần dược hi thế này chứ, vô số chùm sáng lao tới thế nhưng tiếc là đều bị hóa giải cả, đã miễn dịch pháp lực.
Chỉ có những binh khí như đinh ba Phượng sí tiên kim, chiến kích, trường mâu... khi đâm tới thì mới có hiệu quả, Thạch Hạo không thể không chống đỡ.
Đột nhiên, nơi tay Thạch Hạo rung lên dữ dội, lá sen màu bạc tan chảy hóa thành chất lỏng, tiếp đó cánh hoa héo úa và cũng trở thành chất lỏng, từ đó rời khỏi bàn tay của hắn!
Trong hư không, chất lỏng màu bạc ngưng tụ, nó rời khỏi các kẽ ngón tay của Thạch Hạo rồi phóng tới giữa không trung và tập hợp tụ thành một chùm chất dịch, ánh bạc lấp lóe không thôi.
Cây thần dược này không ngờ lại tan chảy, vào lúc quan trọng nhất đã phát sinh đột biến!
Thế nhưng dịch thể vẫn đang lơ lửng giữa không trung, mùi hương ngất ngây đậm đặc hơn cả chục lần lúc nãy, ánh mắt của tất cả mọi người trở nên thèm khát đồng thời ai nấy đều vung tay chộp tới.
"Thần dược đã chín mùi, tự mình tách bóc hóa thành bảo dịch, phần rể cây đã chạy trốn rồi!" Có người than thở.
Thạch Hạo đứng ở trước nhất đương nhiên sẽ không bỏ qua, bàn tay lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-hoan-my/2012985/chuong-1215.html