Chương trước
Chương sau
Dưới bầu trời đêm, sinh linh kia từ từ bước lại gần, vóc người cao lớn nhưng không thấy được hình dáng, quanh thân đều bị giáp trụ hắc kim như ngọc đen kia bao phủ.

Chiến y bằng kim loại đầy lạnh lẽo, vẻ rực rỡ sáng loá, ánh đen lấp láy, cả người toát ra vẻ kỳ dị.

Không nhìn thấy hình dáng tạo cảm thấy thần bí, đến từ dị vực thì lại càng có vẻ kỳ lạ, muốn không lôi kéo sự chú ý của mọi người cũng không được, toàn bộ mọi sự chú ý đề tập trung theo từng bước chân của nó đang lại gần Thư viện Thiên Thần.

Trong quá trình này, giáp trụ bằng tiên kim Hắc ám trên người nó phát sáng, có ký hiệu đại đạo không ngừng lấp lánh, là đang dò xét những quy tắc của thế giới này.

"Ngươi đang khiêu khích chúng ta đó hả, lại dám tìm hiểu tình hình nơi này để đưa tin tức về để chuẩn bị cho cuộc khai chiến sau này!?" Một vị trưởng lão của Thư viện Thiên Thần hỏi.

"Nó là một sứ giả, chỉ có nhiệm vụ truyền tin mà thôi, các ngươi suy nghĩ nhiều rồi."

Bên trên tế đà to lớn trong hư không, Tam Đầu vương với hình thể khổng lồ mở miệng, hình thể của nó thật sự rất bao la, che lấp ánh trăng cùng tinh tú, quá mức to lớn.

Nó chỉ mở miệng nói chuyện mà âm thanh ầm ầm tựa như sấm nổ, kinh sợ lòng người.

"Truyền tin đi!" Một vị trưởng lão mở miệng.

Sau khi biết Tam Đầu vương chỉ là bóng mờ, cũng không phải là chân thân giáng lâm nên các trưởng lão thở phào một hơi, nếu không trời mới biết sẽ phải chết bao nhiêu người.

Chiến y bằng tiên kim Hắc ám tỏa ra ánh sáng lung linh, người này lạnh lùng tiến tới, tiếng leng keng vang lên và từ trong chiến y của nó bay ra một tờ giấy bằng ngọc thạch và nhằm vào trong tay một vị trưởng lão.

Mấy vị trưởng lão Thư viện Thiên Thần đều tập trung lại, đồng thời khi xem tin thì liền nhíu mày, tất cả đều lộ ra vẻgiận dữ.

"Khuyên chúng ta quy hàng, sao không nói luôn là tự sát ngay cho rồi?" Tứ trưởng lão cười lạnh nói.

"Trong thư có ghi rõ, sẽ ban cho các ngươi sự bất diệt!" Ánh sáng hoàng kim nơi xa lưu chuyển, thân thể to lớn của con nhện bành trướng đầy vẻ dữ tợn và đáng sợ.

Khí thế của con Tam Đầu vương hoàng kim này rất khiếp người, dù chỉ là bóng mờ thế nhưng cũng không phải người bình thường có thể đối kháng và đối mặt được.

"Nực cười, nói thật là dễ nghe, ban tặng chúng ta sự bất diệt? Có thể, thế gian này có vài sinh linh thật sự bất tử, năm đó tổ tiên các ngươi vượt giới tới đây và giờ còn sót lại mấy người, có thể chống lại được năm tháng sao? !" Ngũ trưởng lão bên trong Thư viện quát thẳng.

"Đều còn sống, tổ tiên anh hùng đến thế giới này chinh chiến chưa từng già yếu chút nào. Năm tháng sao có thể làm bọn họ bị thương chứ, đã nói rồi, bọn họ là bất hủ đó!" Tam Đầu vương hoàng kim nghiêm túc sửa lại.

Khi nghe đến mấy lời nói này thì người ở đây đều hít vào một hơi lạnh. Sâu trong nội tâm sinh ra một luồng cảm giác vô lực, có thể chưa cần đối kháng thế nhưng kết cục đã được quyết định từ lâu rồi.

"Không cần nản lòng, không nên nhụt chí, nếu như bọn họ đủ mạnh thì sớm đến đây rồi, chẳng cần phải hao tổn tâm cơ tới để du thuyết*." Nãy giờ Nhị trưởng lão cũng chưa lên tiếng, thế nhưng lúc này liền mở miệng cổ vũ đệ tử Thư viện Thiên Thần.

(*): Thời xưa gọi chính khách đi thuyết khách là du thuyết, đi đến các nước, dựa vào tài ăn nói của mình thuyết phục vua các nước áp dụng chủ trương của mình.

"Nói cũng đúng, cũng chỉ có vài người còn sống mà thôi, mục đích cũng chỉ là muốn hăm doạ." Tào Vũ Sinh kêu lên, một đám người hưởng ứng theo.

"Chúng ta đồng ý tạo ra một Thần quốc, người người siêu thoát, đều sẽ bất hủ, trợ giúp mỗi người trên thế gian này!" Tam Đầu vương nói.

"Nói còn hay hơn cả hát nữa!" Nhị trưởng lão trào phúng.

"Những gì muốn nói chúng ta đều đã viết trong thư, kể cả kế hoạch tìm kiếm sự bất hủ cho toàn bộ sinh linh trên thế gian cũng được liệt kê trong đó, các ngươi cứ tỉ mỉ nghiền ngẫm đi." Tam Đầu vương nói.

"Cả thế gian cùng bất hủ, ngươi đang nói mê sao?" Một vị trưởng lão không nhịn được nở nụ cười lạnh, điều này quá bất hợp lí rồi.

"Có lẽ là thế giới này có mấy người không biết về chúng ta, nghe sai rồi đồn bậy, nói chúng ta ác độc vô biên, tội ác ngập trời, nhưng những thứ này đều không phải là sự thật." Tam Đầu vương hoàng kim nói.

Mọi người ngạc nhiên, bức thư mà nó đưa cho các vị trưởng lão có nội dung ra sao, nó đang nói sinh linh dị vực rất ôn hòa, lương thiện ư? Chyện này quá bất hợp lí rồi.

Trong ấn tượng của mọi người, những ghi chép trong cốt thư về sinh linh dị vực, xưa nay đều là tội ác tày trời, hiện tại con Tam Đầu vương của dị vực lại nói ngược thành như vậy.

"Đừng vội ăn nói linh tinh, chẳng qua các ngươi muốn dò la xem thiên địa hiện nay như thế nào mà thôi, còn lôi những chuyện lung ta lung tung này làm cái gì! ?"

Tam trưởng lão rất nghiêm túc, mắt nhìn chằm chằm tên sứ giả đứng bên cạnh, nhưng mà mặc ông suy xét kiểu gì cũng đều nhìn không thấu được, bao gồm tuổi tác, giới tính..., không cách nào thấy rõ.

"Ầm!"

Ngũ trưởng lão của Thư viện Thiên Thần đã xuất thủ, hắn vung tay về phía sinh linh mặc giáp trụ màu đen hòng giam cầm nguyên thần, tránh đến lúc cần thiết nó lại tự sát.

Hắn cũng không chút lưu tình, nếu không phải bộ chiến y bằng tiên kim Hắc ám kia đã từng được cao thủ tuyệt thế tăng cường, khắc xuống những hoa văn bí ẩn thì người này tất nhiên khó thoát tai nạn này rồi.

"Keng!"

Dù là thế thì cũng không thể là lý do có thể ngăn cản sự tổn hại của sinh linh này!

Cái tay của Ngũ trưởng lão quẹt vào giáp trụ màu đen tựa như đập vào kim thạch, tiếng chói tai vang vọng, đó là tiên kim đang kêu khẽ, đang ngân vang, nó đã chặn lại thần lực và khiến tâm thần người khác phải run rẩy theo.

"Ngươi muốn giết nó sao?" Âm thanh của Tam Đầu vương hoàng kim truyền đến.

"Đừng tưởng rằng ta không biết ngươi đang đợi cái gì, không phải là muốn lợi dụng tên này để dò xét quy tắc và hạn chế của thế giới này đối với các ngươi hay sao? Đừng mơ hão!" Ngũ trưởng lão quát lên.

Đồng thời, lần này hắn vận dụng đạo hạnh, vận chuyển thần lực hoàn toàn của bản thân, muốn bắt giết sinh linh được bao bọc trong giáp trụ bằng tiên kim Hắc ám kia.

"Nói về bất hủ thì bọn ngươi không tin. Bây giờ có một người vô cùng không đơn giản đứng ở trước mắt các ngươi mà vẫn không thể nhận ra, hoặc là nói đã bị các ngươi lãng quên mất rồi." Tam Đầu vương nói.

Mọi người vô cùng kinh ngạc, ý hắn là gì, kiểu nói như vậy làm người khác rất khó hiểu. Mà lại đúng vào lúc này, Tam Đầu vương chợt xuất thủ.

"Xoẹt!"

Tơ nhện như thác nước buông xuống dưới bầu trời sao, sự óng ánh trong suốt khiến người ta cảm thấy hoảng sợ, rõ ràng là một con nhện lớn biến dị lại còn đang nhả tơ kết võng.

Tuy rằng mọc ra ba cái đầu, nhưng vẫn xảy ra vấn đề.

Tơ nhện giam cầm tên sứ giả kia, cũng ngăn cản luôn Ngũ trưởng lão của Thư viện Thiên Thần, Tam Đầu vương bất quá chỉ là bóng mờ nhưng lại cũng có thể tự mình ra tay, một vệt thần quang vọt qua.

Trong tiếng vang leng keng, Tam Đầu vương đọc chú ngữ, trên bộ giáp trụ đúc từ tiên kim Hắc ám kia có vài bộ phận phát sáng, hé mở và tiếng vèo nhẹ vang lên, tên sứ giả đã bị thương.

"Sao hắn lại đánh thương người mình thế, đúng là tên điên!" Có người kêu lên.

"Ồ, xung quanh người sứ giả kia rải rác những chất lỏng màu vàng?"

Nơi đó xảy ra một vài chuyện kỳ dị và yêu tà, vì vậy đã hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều người.

"Đó là huyết dịch, là máu màu vàng óng, trời ạ, đây là sinh linh gì thế? !" Có một vài người kinh ngạc.

Dòng máu ấy rất thánh khiết, rất long lanh, không một chút máu tanh, toát lên vẻ khó nói thành lời.

Điều này gợi ra náo động, có lẽ một vài chủng tộc sẽ có huyết dịch màu vàng thế nhưng hoàn toàn khác với thứ đang trước mặt này, vẻ thần thánh và quyến rũ của nó khó mà diễn tả được.

Rõ ràng chỉ là một loại huyết dịch nhưng lại hấp dẫn sự chú ý của mọi người, chuyện như vậy quả thực cũng không đơn giản chút nào.

"Vì sao lại chảy xuôi thần huyết màu vàng, đến cùng nó có lai lịch ra sao, rõ ràng trong lời nói của Tam Đầu vương có ngụ ý nào đó, là đã xảy ra chuyện gì? !"

Đệ tử bên trong thư viện không hiểu, ai nấy đều lộ ra vẻ ngờ vực.

Nhưng mấy vị trưởng lão mạnh mẽ nhất trong thư viện điều biến sắc mặt, bao gồm cả Ngũ trưởng lão, hắn lập tức ngừng tay và không có tiến đánh một cách tuỳ tiện nữa.

"Là dòng máu kia, không hề sai!"

"Thật không ngờ, sau thời gian dài đằng đẵng qua đi, loại huyết thống này vẫn có thể tái hiện thế gian, chưa từng bị đoạn tuyệt, thực sự là một tin tức tốt khiến người ta phấn chấn và kích động!"

Mấy vị trưởng lão của Thư viện Thiên Thần bàn tay hơi run rẩy nói chuyện với nhau, họ khá là giật mình, vẻ mặt từng người cực kỳ kích động.

"Ha ha, cuối cùng cũng có người còn nhớ ra sự hiện diện của loại huyết dịch này trên thế gian." Tam Đầu vương cười lớn.

"Xin hỏi tiền bối, đến cùng là đã chuyện gì xảy ra?" Bên trong Thư viện có người hỏi dò.

"Hắn là con cháu của Thủ hộ giả, chỉ có người của mạch này mới có dòng máu thần thánh nhất, là dòng máu màu vàng!" Nhị trưởng lão đáp.

Mọi người hít vào hơi lạnh, hắn là con cháu của Thủ hộ giả?

"Đó là người thuộc thời đại nào?" Tuy rằng đã loáng thoáng đoán ra được, thế nhưng mọi người vẫn muốn tìm cách chứng thực suy đoán.

"Kỷ nguyên Tiên cổ, bọn họ đã làm rất nhiều chuyện để bảo vệ thế giới này, tuy nhân số ít ỏi nhưng không ngừng chinh chiến chống chọi với ngoại địch, mãi đến tận khi toàn bộ bộ tộc này chết trận, bị tiêu hao hoàn toàn."

Lấy việc bảo vệ thế giới này làm nguyên tắc, lập xuống vô tận đại công, tộc này được người người gọi là Thủ hộ giả, tuy rằng nhân số có hạn, từ xưa tới nay chỉ đếm được trên đầu ngón tay, thế nhưng bọn họ lại có một đặc trưng rất rõ ràng, dòng máu ứa ra khi bọn họ bị thương chính là màu vàng, thần thánh hoàn mỹ.

Bộ tộc này lâu đời tới mức, nếu tìm hiểu về bộ tộc này thì sẽ hiểu được thời đại cổ xưa nhất!

Tất cả mọi người đều cho rằng, tộc này đã hoàn toàn tuyệt diệt rồi, vài người ít ỏi kia đều đã chết trận cả, không có lưu lại đời sau, nhưng không nghĩ rằng, hôm nay một người được Tam Đầu vương mang tới lại là người đang chảy xuôi dòng máu vàng này trong cơ thể.

Nghe nói, tộc này sở dĩ mạnh mẽ chính là nhờ vào dòng máu màu vàng này, chúng đã cung cấp cho bọn họ sức mạnh vô địch!

"Đây là đời sau của Thủ hộ giả, làm sao lại ở thế giới kia của các ngươi? !" Nhưng vào lúc này, ngày cả Đại trưởng lão cũng đều bị kinh động, không thể ngồi yên được nữa.

Dù như thế nào cũng không thể để cho Thủ hộ giả tuyệt hậu, bởi vì ngày xưa bọn họ đã lập được công lao cái thế, không thể không có hậu nhân, nếu không thì quá là tàn nhẫn.

"Ngươi có ý gì?" Tứ trưởng lão quát lên, không hiểu vì sao Tam Đầu vương lại mang tới một nhân vật quan trọng như vậy, Thủ hộ giả vẫn chưa tuyệt hậu, nhất định phải bảo vệ đến cùng.

Đối với thế giới này mà nói thì Thủ hộ giả đã từng trả giá quá nhiều!

"À, chúng ta đã nghiên cứu rất lâu, cái gọi là huyết thống vô địch, huyết dịch mạnh mẽ nhất, màu sắc của nó cũng sẽ thay đổi, lần này mang về là để các ngươi nhìn một chút mà thôi."

Người ở chỗ này tất nhiên sẽ không tin vào lời nói của Tam Đầu vương, đời nào sẽ mang một người với dòng máu màu vàng trong cơ thể một cách tuỳ ý qua đây được chứ?

. . .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.