Lam Mông chỉ để lại một vệt bóng mờ ngay tại chỗ, hắn tựa như một giấc mộng xa vời chớp mắt biến mất rồi ngay lập tức xuất hiện ngay trước mặt Thạch Hạo.
Ầm!
Tay phải sáng rực của hắn vung tới hoá thành một cái thớt màu vàng óng to lớn, đây chính là Xích Kim thủ, là một môn bảo thuật tiếng tăm lừng lẫy.
Hư không bị ép nổ tung, khu vực nơi này chấn động kịch liệt!
Mặc dù mọi người đều biết Lam Mộng chắc chắn không phải là đối thủ của Hoang, thế nhưng khi thấy cảnh này vẫn rất chấn kinh, chưởng lực của người này quá mạnh mẽ.
Loại sức mạnh như này quá đáng sợ, nếu đổi lại là người khác thì chắc chắn sẽ bị đánh thành tro tàn, bên trên chiếc thớt này có rất nhiều cốt văn phức tạp vô cùng.
Lam Mông cười khẩy, Xích Kim thủ rất là ảo diệu, hắn từng dùng môn này luận bàn với Kim Vân và chấn cho nàng ho ra đầy máu.
Hắn phán đoán thiếu niên này mạnh hơn Kim Vân thế nhưng cũng không mạnh hơn bao nhiêu cả, dù sao thiếu niên này cũng không phải thuộc trong đám người Thập Quan vương, Trích Tiên gì cả, sẽ không có thủ đoạn nghịch thiên.
Đáng tiếc, hắn chắc chắn sẽ thất vọng.
Đương nhiên trong lúc này hắn cũng không hề cảm nhận được, bởi vì nhìn thấy Thạch Hạo hờ hững giơ chưởng của mình lên và vỗ tới.
"Hờ hững như vậy mà đòi đấu với ta?" Hắn cười khẩy, cảm thấy Thạch Hạo đang tìm chết thì đúng hơn.
Lam Mông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-hoan-my/2012938/chuong-1186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.