"Ta là đang vãng sinh, là ở luân hồi?" Thạch Hạo sững sờ, tại sao cô gái này lại nói như vậy, có thật không đây?
Rất nhanh hắn nghĩ tới một chuyện, trước kia chính mình từng hóa thành hạt nhỏ đi tới cạnh dòng sông thời gian, và nhìn thấy sông lớn bị mà đêm nuốt chửng, thấy từng toà lao tù xuất hiện. Cuối cùng, hắn bị một vòng xoáy phía trên dòng sông cuốn vào, lẽ nào khi tiến vào nơi đó sẽ đi vào luân hồi rồi sao?
Trong thời gian ngắn Thạch Hạo nghĩ đến rất nhiều chuyện, hắn không còn ở thế giới ban đầu nữa, nói cách khác, bản thân đã tiêu biến rồi sao?
Thạch Hạo yên lặng quan sát bản thân rồi lắc lắc đầu, hắn không tin, bản thân vẫn như cũ, không có gì thay đổi cả.
Cô gái rất điềm tĩnh, tựa hồ nhìn ra hắn đang suy nghĩ điều gì, nói: "Ngươi đã không còn ở nhân gian nữa."
Thạch Hạo nhíu mày, có thể cách nói này là đúng, hắn đã rời đi, đã hóa thành một hạt nhỏ tiến vào sâu trong vòng xoáy của dòng sông lịch sử kia.
Nếu như có vãng sinh, thì sẽ ra sao?
"Cái gọi là luân hồi, chỉ là một đoạn từng trải qua, cũng không nhất định phải đầu thai chuyển sinh, bắt đầu cuộc sống mới." Cô gái áo choàng rất thanh tú, ánh mắt ôn hòa.
"Phải vậy không, ta đang luân hồi như vậy, cũng không phải chuyển thế mà như là một đoạn hành trình, như vậy cũng là luân hồi sao?" Thạch Hạo hỏi.
"Luân hồi bất kể năm tháng, có luân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-hoan-my/2012884/chuong-1151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.