Vào lúc này thì Hoàng điệp lại thức tỉnh khiến cho Thạch Hạo hơi giật mình, tiếp đó là vui mừng không thôi, trong ao nhỏ kia cũng có một con bướm, phảng phất hắn như đang chờ mong chuyện gì đó xảy ra!
"Nếu như là di bảo của tiên gia thì chúng ta chia như thế nào?" Huyền Côn khàn giọng nói, hắn bị thương nặng nhất nên không muốn tái đấu nữa.
Yêu Nguyệt công chúa thì nhìn về phía Thạch Hạo rồi nở nụ cười xinh đẹp, nói: "Đạo hữu, ngươi cảm thấy thế nào?"
Lòng của Phong Hành Thiên trầm xuống, hắn lo lắng ba người lại liên thủ rồi tiêu diệt hắn, bởi vì trước đây không lâu ba người này cũng từng làm qua hành động này.
"Ba chúng ta chia đều thì cũng không phải không được." Thạch Hạo gật đầu nói.
"Được!" Yêu Nguyệt công chúa nở nụ cười, cặp mắt linh động tựa như cảnh xuân đầy long lanh, nụ cười khuynh thành rạng ngời, thánh huy rọi sáng tôn lên làn da trắng mịn như tuyết, mái tóc dài thướt tha tỏa sáng lấp lánh.
Ầm!
Phong Hành Thiên ra tay, hắn chẳng hề chần chừ chút nào mà chọn lựa công kích trước tiên, bởi vì ba người kia chắc chắn sẽ liên thủ giết chết hắn, nhất định phải ra tay giành thế chủ động.
Hiện tại tiên hạ thủ vi cường, hắn giành xuất kích trước tiên, sức mạnh hắc ám dâng lên, gió mạnh cuồn cuộn tựa như muốn thổi bay trời sao, vô cùng đáng sợ.
Đáng tiếc, ba người ngay lập tức đánh trả, vận dụng tới Thiên công cổ với uy thế tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-hoan-my/2012850/chuong-1123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.