Thanh Hi U lâm, đây là vị trí động phủ của Vương Hi.
Núi rừng thăm thẳm, ánh lành bay bay, vô cùng yên tĩnh và cũng rất an lành, là vùng đất tu đạo ít có.
Mới nhìn thì có chút hoang vu, bởi vì có rất nhiều cây cỏ đầy khắp núi đồi, không nhìn kỹ còn tưởng rằng là cỏ dại khắp nơi đây.
Kỳ thực, nơi này có rất nhiều cổ dược sinh trưởng bên trong rừng núi, trong khe núi, kèm theo hơi tím bốc lên càng tăng vẻ u lạnh mà thánh khiết.
Thư viện Thiên Thần, diện tích bao la bát ngát, các loại linh sơn đếm không xuể, mỗi một đệ tử đều có một vùng tịnh thổ của riêng mình, thuộc về riêng của một người.
Mà như Vương Hi, thiên tài tuyệt thế đã tu ra ba luồng tiên khí thì lãnh địa càng hơn xa, sở hữu khu vực tu đạo gấp mười lần người khác.
Bên trong khu vực này có mười ngọn núi lớn, mỗi một ngọn đều cao vút trong mây, có ngọn thì bốc ra ánh sáng màu xanh lóng lánh, có ngọn lại tỏa long khí tràn ngập, hoặc là khí tím bay lên... muôn hình vạn trạng.
Thanh Hi U lâm ở ngay chính giữa mười ngọn núi, quả thực là u tĩnh và thần thánh, được mười thần mạch trong lòng đất tẩm bổ, bên trong thường thường thai nghén ra thanh tú và tinh hoa.
Trên đường đi tới nơi nay, Thạch Hạo đã khiến cho rất nhiều chú ý và đánh giá về hắn, bởi vì Vương Hi có địa vị siêu phàm, người được nàng chọn đương nhiên cũng sẽ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-hoan-my/2012826/chuong-1104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.