Dịch: Ngân
Biên: ronkute
Tiên cổ, con đường đá.
Yên lặng không chút tiếng động, ba ngàn đường đá mơ hồ, chỉ có mình Thạch Hạo ngồi xếp bằng, yên lặng cảm ngộ.
Sau khi hắn tĩnh ngộ ở nơi này thì sẽ chuyển về nơi khác, không ngừng như thế, bốn tháng qua, hết chỗ này tới chỗ khác để tìm hiểu đại đạo xưa.
Chớp mắt lại qua nửa tháng, hắn đã không còn ngồi xếp bằng nữa mà yên lặng cất bước, một mình ngộ đạo trên con đường đá này, toàn bộ tâm thần đều tập trung ở vấn đề này.
Cầu thang phát sáng, rất nhiều tảng đá lóe lên phù văn mờ ảo, hắn quên những thứ khác mà tựa như là một "xác chết di động", không ngày không đêm, không ngừng cất bước, không cách nào dừng lại.
Ngoại giới, có người nhìn thấy màn này thì đều lộ vẻ khác thường.
Hắn muốn làm gì thế, tìm hiểu thấu đáo ba ngàn con đường đá này? Hiển nhiên là không thể, thời gian quá ngắn, quá gấp gáp, đừng nói là hiện tại, dù là một đời đặt vào nơi đây cũng không cách nào được!
"Ta thấy hắn đã tẩu hỏa nhập ma rồi, ngu ngốc đần độn, những người khác chuẩn bị nhảy vọt tới vẻ hoàn mỹ nhất thế nhưng hắn lại ngây dại nơi đây, không biết con đường phía trước, là đang chờ bị săn giết à?"
Ngoại giới, có rất nhiều người, trong số đó tự nhiên có không ít những người mang địch ý với Thạch Hạo, Thiên Nhân tộc, mấy đạo thống cổ xưa trông coi Tội châu, tất cả đều hận hắn tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-hoan-my/2012367/chuong-822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.