Chương trước
Chương sau
Thỏ nhỏ nhảy nhót loạn xạ e thiên hạ không loạn, là người đi theo đầu tiên.

Nhị Ngốc Tử ở phía sau hô: "Giết đi, đánh yêu ma đi!"

Hoang làm loạn ở Hỏa châu, phá thần thoại Thiên mệnh, chém gục U Vũ, dấy lên sóng gió cực lớn.

Một ít đại giáo phái ra không ít cao thủ đều là kiệt xuất tới đây điều tra, không thiếu anh kiệt tuổi trẻ nhân dịp này muốn tận mắt nhìn xem Hoang đến tột cùng như thế nào.

Thư viện Thiên Tiên trở thành nơi tá túc của bọn họ, bởi vì hiện tại hung danh của Tề Đạo Lâm lan xa, không ai có can đảm xông vào sơn môn nhỏ rách nát nữa.

"Thiếu chủ Huyết hải, Kim Lang thảo nguyên, thánh nữ Kiếm cung... vẫn chưa rời đi, hơn nữa lại tới thêm vài tên sơ đại vô cùng mạnh mẽ nữa, thực sự là ngoài dự đoán của mọi người."

Trong Thư viện Thiên Tiên, rất nhiều học sinh đều đang bàn luận. Hai ngày gần nhất này vô cùng náo nhiệt, không chỉ có con cháu tinh anh của các tộc mà còn có một ít chí tôn trẻ tuổi cũng xuất hiện ở đây.

Theo truyền nhân Tiên điện giá lâm thì trong thư viện càng nổi lên sóng to gió lớn, ở thượng giới hắn là thanh niên chí tôn rất nổi tiếng, dựa theo rất nhiều người thì hắn là người khó mà đối phó được!

"Một trận chiến trong bí cảnh Nguyên Thiên, đại nhân trẻ tuổi của Tiên điện vì không sử dụng pháp lực mà chỉ dùng cách cận chiến với Hoang nên đã bị thiệt thòi lớn, lần tới này là vì hắn sao?"

Mọi người suy đoán, vô cùng chờ mong.

Hai người này nếu như gặp lại thì tuyệt đối là một trận long tranh hổ đấu, vấy máu trời cao.

Cũng chính bởi vì người đến là truyền nhân Tiên điện nên tiếng tăm của Hoang càng lớn hơn!

Nhưng có một bí mật truyền ra lật ngược mọi hiểu biết, khác hoàn toàn với suy đoán của mọi người, gợi ra một trận động đất.

"Truyền nhân Tiên điện đi lại bên ngoài từ trước tới giờ... chỉ là thứ thân mà không phải là hắn thật sự!"

"Cái gì?!"

Sau khi tin tức bất ngờ được tiết lộ đã tạo thành sóng to gió lớn, khiến khu vực này rung bần bật.

Rất nhanh, hành động đầu tiên của đệ tử các giáo là đưa tin tức truyền về, bởi vì ảnh hưởng quá to lớn, tuyệt đối là tin tức mang tính chấn động!

Tất cả mọi người đều bị đè ép, khó có thể tin được.

Cường giả khắp nơi thông qua các loại thủ đoạn để tìm chứng cứ, khi biết tin này là do "Bí cốc" truyền ra thì kinh ngạc nhiên đến ngây người, vì đó là một đạo thống rất thần bí.

Bọn họ hiểu rõ các loại bí ẩn, thường thường lấy giá rất cao để trao đổi với người cần nhất.

Theo kinh nghiệm từ xưa tới nay, bí ẩn do đạo thống này truyền ra thì tính chính xác lên tới tám phần mười.

"Chuyện này... quá kinh khủng mà!"

Chỉ là thứ thân mà tư chất đã thần dũng trong lứa đồng đại, nếu là chủ thân xuất thế, vậy thì mạnh đến đâu?!

Đồng thời có tin tức truyền ra là, chủ thân và thứ thân của truyền nhân Tiên điện sắp sửa dung hợp, chính vì đại quyết chiến thiên tà ba ngàn châu.

Tất cả mọi người đều choáng váng và lạnh từ đầu đến chân, người thừa kế Tiên điện như vậy thì còn có ai sẽ là đối thủ?

Các giáo nhận được tin tức, nhưng hễ là sơ đại mạnh mẽ, có chí hướng quật khởi trong đại chiến ba ngàn châu để đoạt được vận may của môn phái cổ xưa kia cũng đều bắt đầu nghiên cứu.

Bởi vì hắn chính là phiền toái đau đầu chung của các đại giáo.

"Hắn tới đây làm gì, muốn chém giết Hoang sao?"

"Thứ thân đã nhận lấy thiệt thòi lớn, lần này chẳng lẻ muốn tái chiến với Hoang một trận?"

Mọi người ngờ vực, rất nhiều ánh mắt tập trung đến khu vực này, tỉ mỉ chú ý, đều muốn biết liệu truyền nhân Tiên điện có va chạm nảy lửa với Hoang không.

Đồng thời không ít người đều biết, tiền thân của Đạo tràng Chí tôn là gì, cùng Tiên điện đối lập từ xưa tới nay, hai bên không thể tồn tại cùng một đời, chắc chắn có đại chiến.

"Hoang, thần dũng, quật khởi nhanh chóng, thế nhưng truyền nhân Tiên điện tựa hồ kinh khủng hơn cả lần trước, trước đây bất quá chỉ là thứ thấn, nếu là hai thân dung hợp thì còn đến mức nào!"

Rất nhanh mọi người cảm thấy có điều không đúng, lần này truyền nhân Tiên điện đến Thư viện Thiên Tiên là có liên quan đến Thanh Y.

Rất nhiều người cau mày, hắn và thánh nữ Bổ Thiên giáo Nguyệt Thiền cùng nhau tới đây, những lần đi gặp Thanh Y thì đều phát sinh những tranh chấp liên hồi, bọn họ muốn mang nàng đi bằng mọi giá.

Nếu không có Phượng Vũ đuổi tới cùng lão nhân trong thư viện lại đứng ra thì hậu quả khó mà lường được.

"Quá đáng quá mà, lại có ý định với mỹ nhân trên bảng tuyệt sắc của thư viện chúng ta, ta ủng hộ Hoang lần thứ hai đánh bại truyền nhân Tiên điện!"

"Vốn ta còn cảm thấy gần đây Hoang quá ngông cuồng, bây giờ ta cũng ủng hộ hắn, tốt nhất đánh đuổi truyền nhân Tiên điện!"

Bên trong thư viện rất nhiều học sinh không vừa lòng, cảm thấy truyền nhân Tiên điện quá ngang ngược, vậy mà lại nhằm vào Thanh Y, muốn vô lễ mang đi mỹ nhân trên bảng tuyệt sắc, bọn họ không thể nào chấp nhận được.

Sâu trong thư viện, một vùng đạo thổ an lành.

Ngọn núi xinh đẹp, hồ nước óng ánh như bảo thạch, đây là nơi tu đạo của Nguyệt Thiền và một số nữ sinh khác.

Hôm nay, yên tĩnh bị phá vỡ, rất nhiều người xuất hiện, nhưng chỉ có thể ở xa không thể tới gần được.

Trước núi, toàn thân truyền nhân Tiên điện được sương mù và ký hiệu thần bí bao phủ, mạnh mẽ và khó lường, cả người khó có thể nhìn rõ, chỉ là lực chấn động ấy khiến người cùng thế hệ run rẩy.

Một đôi mắt của hắn vô cùng đáng sợ, trong con người có phù văn màu bạc đan xen cực kỳ khiếp người, tựa như có thể nhìn thấu tất cả.

Đây là dấu hiệu sắp hình thành Thiên nhãn!

Thành tựu như vậy không cần nói là những người khác mà ngay cả những Giáo chủ cũng thầm than, bọn họ đều chưa từng tu thành bởi vì võ đạo Thiên nhãn không quan hệ gì với tu vi.

"Tiền bối, ta đã giải thích, nàng là thứ thân của Nguyệt Thiền, chúng ta nhất định phải mang đi." Truyền nhân Tiên điện nhẹ nhàng nói, đối mặt với nhân vật lớn tuổi của Thư viện Thiên Tiên thì vẫn vô cùng ung dung và tự tin.

"Trở về đi, ngươi và ta vốn là một thể, nhất định phải dung hợp làm một." Thánh nữ Bổ Thiên giáo Nguyệt Thiền mở miệng, âm thanh như tiếng trời êm tai.

Nàng tuyết y xuất trần, mái tóc tung bay, mắt to linh động, mang theo tuệ quang, mũi ngọc tinh xảo vểnh cao, môi đỏ trơn bóng, tựa như Hằng Nga chuyển thế, thuần khiết và siêu thoát khó tả.

"Ta là Thanh Y, là một người đơn độc, sẽ không đi cùng các ngươi." Thanh Y nói, ánh mắt nàng trong suốt, yên tĩnh không một gợn sóng nhìn hai người.

Nếu nàng lộ ra hình dáng thì sẽ không khác chút nào cô gái đối diện kia.

Ở bên cạnh là một vị cường giả của Thư viện Thiên tiên đang cau mày suy tư.

"Không được, Thanh Y hiện tại là đệ tử của thư viện ta, cũng không thể xác định được các ngươi nói là chính xác hay không, không thể mang đi." Ông lão ngẩng đầu nói.

Phượng Vũ cũng có mặt, quần áo màu vàng phất phới, khí tức mạnh mẽ, mi tâm phát sáng nói: "Ta chỉ biết, nàng chính là Thanh Y và không muốn đi với các ngươi, vậy đủ rồi, xin rời đi thôi."

"Sự thật nàng chính là thứ thân Nguyệt Thiền, dù như thế nào chúng ta cũng phải dẫn nàng đi!" Truyền nhân Tiên điện lạnh lùng nói.

Hắn sở dĩ làm như vậy một là bởi vì không muốn thứ thân lẫn trốn, phòng ngừa nhược điểm và bí pháp một thân chia làm hai bị truyền đi gây bất lợi cho hắn.

Loại cổ pháp này tuyệt đối không thể cho thiên hạ biết rõ, người người đều hiểu.

Còn có một chút và cũng là nguyên nhân quan trọng nhất, hắn muốn tận mắt thấy quá trình dung hợp hai thân Nguyệt Thiên, để tích lũy kinh nghiệm hợp nhất bản thân khiến mình càng mạnh hơn.

"Người trẻ tuổi, đây là Thư viện Thiên Tiên ta, không phải Đồng điện." Ông lão nói, lời nói bình thản nhưng cũng lộ ra một luồng ngang ngược thấy rõ.

Bởi vì Thanh Y là người của thư viện, nếu như cấp trên không thể bảo vệ được một đệ tử xuất sắc thì còn là đại giáo từ xưa sừng sững ba ngàn châu nữa chứ.

"Tiền bối, nàng chính là ta, ta chính là nàng, bây giờ chỉ là muốn hợp nhất hoàn toàn, ông nhẫn tâm ngăn cản sao?" Chủ thân Nguyệt Thiền mở miệng, âm thanh nhu hòa, sắc mặt thành khẩn.

"Nếu ngươi chính là ta, ta chính là ngươi thì ta vì sao phải phản đối đây? Đừng làm khó nữa, ngươi là ngươi, ta là Thanh Y." Bên này, Thanh Y điềm đạm, yêu kiều xuất trần, mi tâm có một dấu ấn màu xanh phát sáng, càng tôn phong thái của nàng lên tuyệt thế.

"Ngươi ta hiện giờ chỉ là có chút gút mắt, sau khi cùng một chỗ rồi thì tất cả đều sẽ qua." Chủ thân Nguyệt Thiền mở miệng.

"Tiền bối, chúng ta quả thực muốn mang cô gái này rời đi, nhưng vì suy nghĩ đến cảm nhận của Thư viện Thiên Tiên nên chúng ta sẽ có bồi thường." Truyền nhân Tiên điện nói.

Ông lão lắc đầu nói: "Chỉ cần Thanh Y không muốn, ở trong thư viện này thì chúng ta có chức trách bảo vệ đệ tử, không cho phép người ngoài làm khó nàng."

Truyền nhân Tiên điện rất quả quyết, xoay người rời đi nói: "Ta sẽ trở lại."

Giọng nói của hắn rất lạnh, dù là đối mặt với cao thủ thế hệ trước, người đã gần đến Thiên Thần cảnh cũng là tràn đầy tự tin, bình thản như không.

Rất rõ ràng hắn sẽ không để yên, nhất định sẽ mời tới nhân vật cảnh giới tương ứng của thế hệ trước, đòi một lời "giải thích".

Xa xa, rất nhiều người đều đang quan sát thật kỹ, tuy không thể nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ nhưng cũng nhận được tin tức là muốn mang Thanh Y đi.

"Hắn dựa vào cái gì mà ngông cuồng như vậy chứ, Tiên điện thì ngon à, còn không phải là bị Hoang đánh bại!"

"Đúng vậy, năm đó lúc Cung điện Chí tôn còn huy hoàng trên thế gian thì các ngươi không phải cũng tránh né sao, hiện tại bày ra tư thái duy ngã độc tôn thì tính là cái gì?"

Rất nhiều người không vừa lòng, lớn tiếng nghị luận.

Đương nhiên cũng có một ít tu sĩ bên ngoài, hiện đang tạm trú tại Thư viện Thiên Tiên thì nghiêng về truyền nhân Tiên điện.

"Dù như thế nào ta cũng sẽ mang Thanh Y đi!" Khi truyền nhân Tiên điện rời nơi này đi thì lạnh lùng nói.

Rất nhiều người nghe được câu nói này, lập tức khiến mấy người bên trong thư viện không cam lòng, ầm ĩ cả lên, tiếng người huyên náo.

Đương nhiên có một số tu sĩ đến từ đại giáo khác đứng về phía hắn, đều gật đầu thán phục sự mạnh mẽ của hắn, không sợ tất cả ngăn cản.

Trên thực tế thì truyền nhân Tiên điện rất buồn bực, tâm tình nhất thời khó có thể khống chế, bởi vì hắn là thứ thân và chuẩn bị dung hợp cùng chủ thân nên có chút sợ hãi trong lòng.

"Ngươi là cái quái gì, muốn mang ai đi thì mang chắc!" Đúng lúc này, một âm thanh trong trẻo truyền tới, giữa bầu trời một thiếu niên lao xuống, lưng mang một đôi cánh bằng tia chớp, nhanh đến cực hạn.

"Hoang, hắn chính là Hoang!" Rất nhiều người sợ hãi kêu lên.

Gần đây tiếng tăm của Hoang quá lớn, chấn động khắp nơi, dám khiêu chiến Thiên Nhân tộc, khiến khắp nơi chú ý, là một trong những chí tôn trẻ tuổi chói mắt nhất hiện giờ.

Đồng thời hắn cũng là người duy nhất khiến thứ thân truyền nhân Tiên điện ăn phải thiệt thòi. Giờ này phút này xuất hiện thì đặc biệt náo động, khiến người ta phấn chấn.

"Đại sư huynh của Đạo tràng Chí tôn đã đến, lần này náo nhiệt rồi đây!"

Cho đến bây giờ, rất nhiều người đều không quên chuyện hắn là "Đại sư huynh", cũng nhớ tới hắn chính là quái thai xông qua thang trời của Thư viện Thiên Tiên.

Hai đại thiên kiêu gặp gỡ, khiến nơi đây lập tức sôi trào.

"Là ngươi!" Truyền nhân Tiên điện ngẩng đầu, nhìn thấy Thạch Hạo đang lơ lửng trong hư không, ánh mắt lạnh lẽo, phù văn màu bạc trong con ngươi lập tức sáng rực lên, đan dệt thành chùm sáng khủng bố.

"Là ta, cỡ như ngươi cũng xứng tới đây hò hét à, nói dóc mang Thanh Y rời đi!" Thạch Hạo nói, tóc đen dày đặc, khuôn mặt thanh tú, cơ thể phát sáng, thể hiện ra một loại tư thái ngoài ta còn ai, gợn sóng thần năng mạnh mẽ khuếch tán.

Lời vừa nói ra khiến nơi ồn ào này càng tăng nhiệt.

"Hoang thật là mạnh mẽ, vậy mà lại không hề sợ truyền nhân Tiên điện, đây là hò hét chửi thẳng mặt, gần như là sỉ nhục rồi còn gì!"

Rất nhiều người phấn chấn, còn có người kích động, cũng có người xem thường, nơi này một mảnh ồn ào.

Chuyện lớn như vậy tự nhiên gây ra náo động, toàn bộ người của Thư viện đã bị kinh động, mà người của các giáo ở tạm nơi này cũng đều giật mình, tất cả nhanh chóng lao tới.

Truyền nhân Tiên điện đáp lại đầy lạnh lẽo: "Ngươi tới thật đúng lúc, ta vốn là muốn tìm ngươi. Cung điện Chí tôn đã diệt, cái gọi là Đạo tràng còn muốn gây sóng gió gì nữa chứ, không có cơ hội! Hôm nay ta muốn dẫn Thanh Y đi, ngươi có thể làm khó dễ được ta sao?"

Thanh Y bay lên trời hướng về bên này, nàng băng cơ ngọc cốt, mái tóc đen tuyền rủ xuống tới eo nhỏ tựa như tơ lụa bóng loáng.

Quần dài phất phới, Thanh Y tựa như tiên tử đạp sóng đến gần, tiên cơ ngọc cốt, tỏa ra hào quang, trên gương mặt trái xoan trắng mịn lông mày uốn cong, con mắt linh động, phong thái vô thượng.

Nàng ôn hòa mà yên lặng, khi lộ ra một nụ cười yếu ớt thì long lanh cuốn hút khiến mặt trời cũng phải ảm đạm phai mờ.

Thạch Hạo tiến tới, tay rất tự nhiên ôm eo Thanh Y, đứng cùng một chỗ với nàng.

Vốn Thanh Y muốn tránh né nhưng cuối cùng ngừng lại đứng sánh vai với hắn, cũng không có phản ứng gì.

Ánh mắt Thạch Hạo sáng rực nhìn xuống truyền nhân Tiên điện nói: "Bại tướng dưới tay, cũng dám lớn lối? Nếu ngươi không phục, hôm nay vì Thanh Y, ta lại chém ngươi lần nữa!"

Tóc đen của hắn xõa tới eo, ánh mắt lấp lánh hiển lộ hết vẻ ngông nghênh, hoàn toàn không để truyền nhân Tiên điện vào trong mắt!

Ai dám như thế, có mấy người dám tùy ý nhằm vào người thừa kế của Tiên điện như vậy? Tất cả mọi người đều rung động!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.