Dịch: Ngân
Biên: ronkute
Một trận mưa tầm tã đen kịt như ban đêm, sấm chớp vang dội qua đi, thảo nguyên rộng lớn bao la này càng thêm trong mát, xanh biếc vô biên.
Những vùng đất trũng trở thành đầm lớn, hóa thành hồ nước xanh thẳm và lấp lánh. Một bầy Độc Giác thú có tới mấy trăm con trắng bóng xuất hiện tỏa ra thánh huy tập hợp tới bên hồ nước.
Đây là điều đáng mừng, những người chăn nuôi trên thảo nguyên này nếu nhìn thấy sẽ rất mừng rỡ. Nhưng mà, Thiên Nhân tộc lại không có tâm tình này, hầm mỏ trước mắt bị sụp đổ, thần linh đẫm máu, tổn thất quá lớn, ai nấy đều tái sắc mặt.
"Đây là thần quáng* đệ nhất, nhiều năm qua đã đào được một lượng lớn thiên tài địa bảo thế nhưng giờ lại bị chỉ một người hủy sạch, sét đánh nhếch nhác, còn có ba vị Chân Thần bị đánh gục."
(*): Mỏ quặng.
Thiên Thần Mạc La của Thiên Nhân tộc chẳng hề cảm xúc nhìn khu phế tích, khí tức mạnh mẽ tỏa ra cứ như là núi lớn đè xuống khiến người khác không tài nào thở nổi..
"Đây không phải quan trọng, thần quáng không còn thì có thể có cái khác! Quan trọng nhất chính là lại do Hoang gây nên, hắn chỉ là một tên Tôn giả mà cả đám các ngươi không tài nào bắt được hắn, mặc hắn cứ thế rời đi, còn có chuyện nào hoang đường hơn chuyện này chứ? Thậm chí ngay cả Chân Thần cũng không cách nào cản được hắn, đều là rác rưởi!"
Mạc La hét lớn, hắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-hoan-my/2012276/chuong-770.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.