Dịch: Ngân
Biên: ronkute
Tường đổ, trên nền đất bị cỏ dại phủ đầy, gạch ngói cổ xưa vỡ nát... tất cả những thứ này đều nói lên sự tả tơi của nơi này.
Một đám người ngẩn ngơ, chỉ là một môn phái nhỏ rách nát, một thiếu niên đi ra lại đánh cho một trong Lục kiệt của Thiên Nhân tộc gào khóc thảm thiết, quá thê thảm.
"Ta... đến từ... Thiên Nhân tộc!" Mạc Khôn dùng hết sức lực run run rống lên.
Con mắt của hắn chảy nước, nhìn chằm chằm Thạch Hạo xem phản ứng của hắn, một đại tộc như htees này kéo bè kéo lũ đến thì có ý nghĩa vô cùng lớn, tuyệt đối có thể dọa sợ rất nhiều môn phái nhỏ.
Bởi vì hắn đại biểu không phải là một người mà là một giáo.
Thạch Hạo trợn to mắt, tỉ mỉ quan sát hắn.
Mạc Khôn vốn lửa giận bừng bừng, nhưng khi thấy bộ dáng này của Thạch Hạo thì cảm thấy hắn đã sợ hãi, trong lòng kiêu ngạo, Thiên Nhân tộc quả nhiên vẫn có uy thế lớn lao như trước, khiến khắp thiên hạ kiêng kỵ.
"Ngươi gây ra lỗi lầm lớn rồi, nhưng có hối hận thì cũng đã chậm!" Mạc Khôn nói vô tình, tự mình ngồi lên, liên tục cười lạnh với Thạch Hạo.
Xung quanh, một đám người than nhẹ, đạo thống nhỏ thật xui xẻo, chọc ai không chọc lại chọc nhầm Thiên Nhân tộc, làm cho một trong Lục kiệt phải tự mình tới.
Thế nhưng mọi người cũng khâm phục, môn phái nhỏ này quả thật ghê gớm, xuất hiện một nhân vật phi phàm, lại túm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-hoan-my/2012264/chuong-762.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.