Chương trước
Chương sau
Dịch: Ngân

Biên: ronkute

Cuộc gặp gỡ này nhất định không hề dễ dàng, có thể nói đây là một trận chiến sinh tử đối với Thạch Hạo!

Vị đại nhân trẻ tuổi của Tiên điện một tay cầm chiến kích hư không chếch hướng trời cao, trong đồng tử sáng rực phù văn, tóc đen rối bù, tràn đầy uy thế không thể nào chiến thắng.

Ở thượng giới này, trong cùng thế hệ trẻ tuổi hắn vẫn được xem như là một ngọn núi lớn không thể vượt qua, cũng chỉ có một ít kỳ tài của đạo thống bí ẩn cổ xưa mới có thể cùng hắn tranh hùng!

Xoạt!

Đại kích xẹt qua, mang theo sức mạnh hư không mờ mịt, tỏa ra sát khí nồng nặc chém thẳng xuống chỗ Thạch Hạo.

Không nói một lời, cứ như thế cuộc chiến bắt đầu!

Đại Ma Thần bước tới chắn trước người Thạch Hạo, hai luồng khí đen trắng hiện lên quanh thân tạo thành thần cương bảo vệ, hắn muốn thay Thạch Hạo ra tay, bởi vì hắn cảm thấy người này quá mức đáng sợ.

"Để đó cho con!" Thạch Hạo nói rồi lấy ra lò luyện đan, chiến ý dâng trào.

"Con chỉ mới bước vào cảnh giới Tôn giả, mà hắn đã là Tôn giả đại viên mãn, lúc này con không phải là đối thủ của hắn". Đại Ma Thần cau mày, hết sức lo lắng.

Thạch Hạo lắc đầu, khăng khăng muốn ra tay. Hắn sao có thể không biết cảnh giới chênh lệch của đôi bên chứ, người trước mắt này rất nguy hiểm. Thế nhưng hắn càng không muốn để cho tổ phụ mạo hiểm, bởi vì lão nhân chỉ còn một cánh tay, vả lại âm khí trong cơ thể cũng chưa được loại bỏ hẳn, đương nhiên không thể chiến đấu.

Cheng!

Trong tích tắc, chiến kích kia đã giết tới, thần âm điếc tai.

Tuy rằng khoảng cách của đôi bên rất xa, thế nhưng vị đại nhân trẻ tuổi của Tiên điện siêu phàm nhập thánh, ngạo thị đồng đại, chiến kích hư không phát ra ánh sáng chói lọi bổ thẳng tới trước!

Thạch Hạo cố chấp ra tay, nắm lấy lò luyện đan kiên cường xông tới.

Đại Ma Thần chỉ đành thở dài rồi lui lại, có điều vẫn chăm chú nhìn cẩn thận, bất cứ giá nào hắn cũng không thể để tôn nhi mình xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Coong!

Trời đất quay cuồng, một vệt cầu vồng lạnh lẽo thê lương phát ra đạo âm chấn động càn khôn, trông như hoa máu rơi vãi, mê hoặc vô cùng.

Chiến kích Hư không cực kỳ đáng sợ, chém xuống ngay trên lò luyện đan cao bằng nắm đấm khiến bắn ra từng cột ráng lành diễm lệ tựa như máu đang chảy xuôi.

Đòn thứ nhất này khiến cho bầu trời dường như lật úp lại, phù văn tỏa ra, hàng loạt ký hiệu thần bí khắc dấu vào trong hư không, bùng nổ ra âm thanh cuồng bạo đầy trời như là núi sông đang nứt vỡ, đinh tai nhức óc!

Thạch Hạo rung bần bật, cánh tay cầm lò luyện đan xông tới đón đánh tê dại, sản sinh đau nhức làm cho hắn hoảng sợ ngây người, tên này quả nhiên lợi hại!

Đây là cường địch bất thế mà từ khi hắn sinh ra tới nay mới gặp, không nói thứ khác, chỉ riêng về thân thể, người này cũng đã cực kỳ kinh khủng, quả thực chính là một con chân long hình người, thân thể bất hủ.

Đại nhân trẻ tuổi của Tiên điện rất kinh ngạc, một đòn lại không thể làm cho đối phương bị thương, dưới cái nhìn của hắn, cảnh giới của đối phương thấp hơn hắn hẳn phải bị giết chết ngay mới đúng!

Đây chính là tự tin của người thừa kế đến từ Tiên điện, vô địch cùng cấp, đây vừa là sự kiêu ngạo của hắn vừa là đánh giá của hắn về vị trí thực lực của những người đồng lứa, chỉ cần cảnh giới thấp hơn hắn thì không ai có thể cùng tranh hùng, có thể nhanh chóng giết chết!

Ngay khi va chạm thì không cách dừng lại chút nào, chiến kích hư không đổi hướng phát ra ánh sáng chói mắt mãnh liệt như một đoàn sương mù mờ mịt vần vũ ngoài vũ trụ, lần thứ hai chém xuống.

Luồng ánh sáng kinh khủng này soi rọi toàn bộ bầu trời.

Rất nhiều người phản ứng không kịp, đầu lâu bị chém rụng bởi vì đại kích được chế tác từ xương cốt quý báu của Hư Không Thú có khả năng nhanh chóng bổ nát hư không chỉ trong tích tắc đến ngay trước mặt!

Khoảng cách mấy trăm trượng đối với chiến kích hư không cũng chỉ là một tấc mà thôi !

Một vệt tiên quang lạnh lẽo thê lương tỏa ra, đại kích hạ xuống tựa như chém trúng ngay cổ của Thạch Hạo, có ánh đỏ bắn ra khiến lòng người rúng động.

Là máu sao? Đầu lâu rơi xuống!

Hô hấp của tất cả mọi người như ngừng lại, đều đang suy nghĩ nếu không phải là Thạch Hạo mà là chính mình thì tình hình sẽ như thế nào, có lẽ đã bị giết rồi!

Ánh đỏ bắn ra như sương máu dày đặc, mông lung và thê thảm.

"Ồ, kết thúc rồi, đại nhân trẻ tuổi của Tiên điện đã giết chết thiếu niên Ma vương!"

Nhìn thấy một màn này có người không nhịn được mà hô lên thất thanh, quá nhanh, người thừa kế của Tiên điện mạnh mẽ khiếp người, chỉ mới chém xuống hai kích liên tục mà đã giết được đối thủ rồi sao?

Đây là một loại phong thái vô địch, khiến mỗi người đều khiếp đảm, ai có thể ngăn được? Quả thực khó ngăn cản!

Nơi đó, sương mù lung linh uốn lượn tản mát ánh đỏ lạnh lẽo thê lương, kinh động lòng người. Đó là máu của thiếu niên Ma vương sao? Thật khiến người ta hãi hùng khiếp vía.

"Thật là quá nhanh mà, đại nhân trẻ tuổi của Tiên điện thật là đáng sợ, quả thật vô địch". Mọi người lạnh lẽo, ai có thể cùng hắn quyết đấu, thiếu niên Ma vương mạnh mẽ như thế mà cũng thất bại sao?

Nên biết rằng, trước đây Thạch Hạo đã đánh bại hai, ba tên sơ đại, thế nhưng bây giờ lại rơi vào kết cục như vậy.

Tuy nhiên, vẫn có mấy người đang trầm mặc nhìn chăm chú như là Thập Ngũ gia, Nguyệt Thiền tiên tử cùng một vài tên sơ đại khác.

"Không đúng, các ngươi nhìn lầm rồi". Một ông lão nói ra.

Ánh đỏ chảy xuôi, tuy rằng giống như máu nhưng lại không phải là máu, vẫn có một bóng người đang đứng nơi đó, đầu vẫn chưa rơi xuống.

Một số người ngạc nhiên nghi ngờ nhìn chằm chằm nơi đó, sắc mặt cả đám đều kinh dị.

"Đây là bảo cụ gì mà giống như có máu đang chảy". Một vị sơ đại kinh ngạc, sau đó ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào lò luyện đan cao bằng nắm đấm kia.

Tay trái Thạch Hạo nắm lấy thân lò tay phải nắm nắp lò, lấy nắp lò đặt ở ngang cổ chặn lại chiến kích hư không.

Bên trên nắp lò có một con chân hoàng nằm ngủ trông rất sống động, đất vàng ở bên trong nắp lò cũng mang theo ánh đỏ như dòng máu chảy trong cơ thể, vô cùng chân thực.

Đại kích tới quá nhanh rồi, đổi lại là người khác tuyệt đối đã bị đánh chết, đây chính là chỗ đáng sợ của vị đại nhân trẻ tuổi Tiên điện, có thể trong nháy mắt chấm dứt sinh mệnh của kẻ địch, dũng mãnh phi thường không có đối thủ!

Nhưng mà Thạch Hạo đã chặn lại được! Hắn nhanh như chớp cầm nắp lò trong tay đánh lên mũi kích, con chân hoàng trên đó dường như thức tỉnh, lông chim phập phồng tỏa ra ánh đỏ, sương mù mông lung giống như huyết dịch đang lưu chuyển.

Lò luyện đan chế tác theo phong cách cổ xưa, phía dưới thân lò có từng con chân long uốn lượn quấn quanh ba chân, mà phía trên nắp lò có một con chân hoàng nằm ngủ cúi đầu xuống dưới, đều giống y như thật.

Ầm!

Đúng lúc này, Thạch Hạo bùng phát, chủ động tấn công, tay phải cầm nắp lò đập tới.

Nắp lò này đã được thêm vào phù văn, nhanh chóng phóng to như một mặt tấm khiên, hào quang mông lung tỏa ra, ánh đỏ theo sau trào lên giống như một con chân hoàng dục hỏa trùng sinh*.

(*): Sống dậy từ trong lửa đỏ.

Đòn đánh này kèm theo tiếng vang, loáng thoáng còn có tiếng kêu của phượng hoàng khiến hồn phách con người như nứt ra, rất nhiều người đều hít vào một hơi lạnh.

Vị thiếu niên Ma vương này quả thật không đơn giản, không chỉ không có việc gì mà còn bắt đầu chủ động xuất kích muốn giết đại nhân trẻ tuổi của Tiên điện, quả nhiên dũng cảm hơn người.

Nắp lò phóng to hóa thành tấm thuẫn trong suốt bằng xương chân hoàng được Thạch Hạo xoay tròn như một ngọn núi cao điên cuồng đè xuống.

Xoạt!

Tên đại nhân trẻ tuổi của Tiên điện giơ ngang chiến kích, dùng cán kích ngăn cản, động tác của hắn cực kỳ nhanh chóng, vượt xa lý giải của người thường.

Một tiếng "Coong" vang lên, hai tai của mọi người ong ong, nơi này vặn vẹo, tia chớp hạ xuống từ trời xanh, tiếng sấm inh ỏi. Thực tế đây chỉ là một lần va chạm mạnh của hai người, là đốm lửa cùng tiếng kim loại phát ra khi binh khí va chạm.

Ghê gớm, nghịch thiên rồi!

Đây là tâm tình của tất cả mọi người, đều khiếp sợ không gì sánh nổi, lại có người có thể dám cứng rắn chống đỡ cùng người thừa kế của Tiên điện như vậy.

Một tiếng "Ầm" vang vọng, Thạch Hạo lại xoay chuyển nắp lò, chân hoàng kêu khẽ, ánh đỏ đầy trời, một bóng mờ chân hoàng bao phủ lấy hắn, tiên quang chiếu khắp giết thẳng tới trước.

Hai người càng đánh càng làm cho người ta chấn động, hết sức mạnh mẽ, quá mức điên cuồng.

Ngay sau khi gặp mặt hai người đều không nói gì, không một lời thừa thãi thế nhưng loại cảnh tượng điên cuồng ngang ngược này đủ để khiến tất cả mọi người đang xem cuộc chiến phải rung động.

Coong!

Thần âm điếc tai khiến người ta khó chịu, màng tai như muốn vỡ tan, nơi đó ráng lành dâng lên không ngừng, kèm theo sương mù đáng sợ giống như khí hỗn độn.

Đây là một hồi va chạm kịch liệt nhất, tám, chín lần liên tiếp, phảng phất như thần phạt hạ xuống từ trời xanh!

Trên thực tế, trong lòng Thạch Hạo cũng đang giật mình, hắn biết đã gặp phải một đối thủ khó lường, hai tay của đối phương khẽ vẫy lập tức thần lực phát ra đầy chấn thế, ít nhất trong thế hệ trẻ tuổi khó có thể tìm được đối thủ.

Mạnh mẽ như hắn mà cánh tay cũng bị chấn đến tê dại, đau đớn từng cơn, thế gian đồn đại, vị đại nhân trẻ tuổi Tiên điện có thể áp chế người cùng thế hệ, tuyệt đối không phải giả.

Thanh niên Kim đăng không ra, truyền nhân của mấy đại đạo thống bí ẩn cổ xưa không xuất hiện, ai có thể tranh hùng? !

Bất quá, Thạch Hạo tin tưởng, hai tay của đối phương cũng không phải dễ chịu, bởi vì hắn trông thấy trong đôi mắt thâm thúy đó có ký hiệu lập lòe, hiển nhiên cũng rất giật mình.

Nói tóm lại, thân thể của hai người đều mạnh mẽ đến cực hạn!

"Ngươi rất thông minh, biết lấy sở trường so sở đoản*". Vị đại nhân trẻ tuổi của Tiên điện khẽ nói, tóc đen rối tung, quanh thân đều được ký hiệu thần thánh bao phủ, giống như một vị Tiên vương giáng thế, không cách nào so sánh được.

(*): Tránh nặng tìm nhẹ.

Hắn mấy lần liên tục đỡ lấy những cú đánh mạnh mẽ của Thạch Hạo, trong mắt tuy có kinh dị thế nhưng vẫn bình tĩnh như thường, trấn định như thường, phảng phất đều nắm tất cả trong lòng bàn tay.

Thạch Hạo hiểu rõ ý tứ của hắn, bởi vì vừa mới giao thủ Thạch Hạo liền lựa chọn rút ngắn khoảng cách liều mạng cận chiến, chứ không phải muốn kéo dài khoảng cách để dùng pháp lực phù văn chống lại.

Bởi vì hắn biết rõ, cảnh giới của đối phương cao hơn hắn, pháp lực hùng hồn như biển, nếu như vận dụng các loại bí thuật phù văn hắn sẽ chịu thiệt.

Mặc dù thần lực của đối phương hơn người thế nhưng thân thể của hắn cũng không kém, dù sao đây cũng là lĩnh vực giống nhau nhất mà cả hai có thể so sánh hơn thua, vì lẽ đó hắn mới lựa chọn cận chiến.

"Coong!"

Lại là một tiếng vang động trời xanh, cánh tay Thạch Hạo tê dại, gan bàn tay rách ra máu tươi bắn lên, điều này làm cho hắn giật mình, quả nhiên người này không dễ đối phó.

Hắn chằm chằm nhìn vào bàn tay của đối phương, muốn biết đại địch bất thế này cũng như thế hay không, bất quá nơi đó phù hiệu màu vàng óng ánh bao lấy đối phương, không thể nào nhìn rõ được.

Thế nhưng hắn tin tưởng gan bàn tay của đối phương phần lớn cũng nứt ra rồi.

Đại nhân trẻ tuổi của Tiên điện không buồn không vui, trên mặt không hề có cảm xúc gì, tuy đã nói ra tình huống cùng thủ đoạn của Thạch Hạo, thế nhưng vẫn chưa kéo dài khoảng cách, vẫn cận chiến như cũ.

Tất nhiên bọn họ cũng thúc giục phù văn, đủ loại ký hiệu thần bí được phóng thích.

Bất quá loại sức mạnh này đều bị hai binh khí gánh chịu, ở giữa lò luyện đan và chiến kích hư không phát ra ánh sáng rực rỡ, sau đó lại phai mờ.

"Thật là lợi hại, lại có thể giao đấu mười mấy chiêu cùng đại nhân trẻ tuổi của Tiên điện!"

Có người than thở, từ đánh giá này cũng có thể thấy được,là một ngọn núi lớn trong lòng các thế hệ trẻ tuổi thì kinh khủng cỡ nào, nếu như có người giao thủ với hắn mà không hề yếu thế thì xem như rất kinh diễm rồi!

Nguyệt Thiền đứng ở đằng xa, một bộ áo trắng tung bay, dáng điệu xuất trần, phong tư tuyệt thế, có một không hai. Nàng rất kinh ngạc, đôi mắt linh động lấp lóe ráng lành, nhìn chằm chằm Thạch Hạo.

Nàng cảm thấy người này có chút quen thuộc dường như đã từng gặp qua ở đâu, thế nhưng nhìn không thấu, người này lấy tia chớp lôi đình bảo vệ thân thể, trước đây chưa hề dùng cách này.

Quả thật nàng rất giật mình, người này chỉ mới bước vào cảnh giới Tôn giả vậy mà dám tranh đấu cùng truyền nhân của Tiên điện, thân thể có thần lực hơn người như vậy, quả thật có thể ngạo thị thượng giới.

Ánh mắt nàng lưu chuyển tỏa ra ráng lành ngũ sắc, tỉ mỉ nhìn chằm chằm vào Thạch Hạo, tập trung quan sát.

Một bên khác, Đại Ma Thần nhíu mày vô cùng lo lắng, cảnh giới của tôn nhi dù sao cũng hơi thấp, sợ hắn gặp bất lợi.

Trận chiến này làm bí cảnh rung động, cũng không biết đã thu hút bao nhiêu sinh linh, những sơ đại tự phụ và kiêu ngạo kia khi nhận được tin tức thì chắc chắn sẽ đến.

Hơn nữa, trận chiến này cũng truyền ra bên ngoài rất nhanh.

Lối ra bí cảnh, khi có người xuất hiện ở tế đàn mang tin tức về thì tất cả mọi người đều kinh ngạc, thiếu niên Ma vương dám tranh hùng cùng người thừa kế của Tiên điện? !

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.