Thạch Hạo chủ động bổ xung, thể hiện thái độ kiên quyết của mình, nhìn về không gian trói buộc kia khiến trong lòng nó bồn chồn, rất muốn gặp được ba mẹ.
Tiểu Tháp run nhẹ một cái, một chùm hào quang buông xuống khiến cho trận pháp thần linh kia mở ra một con đường, nó tỏa ra một vầng sáng bao lấy Thạch Hạo tiến vào trong trận.
Nơi đây xinh đẹp và tinh tế, một hồ nước xanh thẳm, một khu kiến trúc cổ xưa, một cánh rừng trúc, linh khí nồng nặc gần như hóa lỏng.
"Bố cục sắp xếp tương tự như một phần của Võ Vương phủ!" Thạch Hạo nhìn về sâu bên trong, nơi đó có một vài phòng ốc, là phong cách kiến trúc trước kia khi nó được sinh ra.
"Không đúng, nơi đó có gì đó hơi lạ!" Tiểu Tháp khẽ nói, sâu trong trận pháp này còn ẩn giấu phù văn khác, đặc biệt là tận cùng trong khu vực kia.
"Hôm nay, ngươi phá tan phong ấn, thả ra tên sinh linh kia, rồi còn muốn tới đây nữa, ta sẽ không để ngươi thành công đâu!" Sóng thần niệm của Ngũ hành sơn truyền tới, tràn ngập lửa giận.
"Hẹp hòi, ta chỉ mang hai người kia đi thôi, sao tới mức này được." Tiểu Tháp dửng dưng như không, nó muốn mang người đi, đối phương có thể ngăn cản được sao.
Tiểu Tháp lơ lửng trên đỉnh đầu Thạch Hạo, khí hỗn độn lưu chuyển, toàn bộ trận pháp đều mở ra, Thạch Hạo giẫm mạnh trên mặt đất rồi lao nhanh về phía trước.
"Ầm!"
Tiếng vang nặng nề truyền tới, có người đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-hoan-my/2011801/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.