Bên trong sơn cốc tinh khí dâng trào, hào quang trắng xóa cứ như cả đại dương mênh mông tụ về đây, vô cùng rực rỡ và chói mắt, ngoài ra còn có hương thơm tươi mát của cây cỏ.
Cốc thần!
Đây chính là một biệt hiệu khác mà Bất Lão sơn dành cho nơi này, là nơi mà Thần của tộc này dừng chân, toàn bộ pháp tắc đều tập hợp hết ở đây, trật tự không hề thiếu sót, đại đạo viên mãn.
Nên biết, pháp tắc ở hạ giới có khuyết, thiên địa không hoàn chỉnh, đây chính là một vấn đề vô cùng lớn, ở Bất Lão sơn lại có một nơi như thế này nên đủ để xưng là sơn cốc của các Thần. Chiến y trên người Thạch Hạo dính máu thế nhưng nó lại rất kiên quyết, vác theo Tần Trạm tiến vào trong cốc này, thời khắc này nó trở nên ngang ngược và quyết đoạn, chiến khí trên người cuộn trào.
Tuy thương thế Tần Trạm rất nặng, thân thể rách toác thế nhưng vẫn nở nụ cười, máu me đầy mặt, bộ dáng dọa người, nói: "Rất mạnh, còn lợi hại hơn cả ông nội cụt tay của ngươi nữa."
"Bốp!" Ánh mắt của Thạch Hạo khẽ liếc xuống, một tay xách theo lão còn tay kia đập mạnh xuống.
"Rầm!" một tiếng, Tần Trạm lần nữa bay vụt sang ngang, một luồng sức mạnh cực lớn nện thẳng lên người lão khiến lão cứ như là ngôi sao chổi vụt ngang bầu trời, nện thẳng lên trên vách sơn cốc.
Việc này khiến cho ngọn núi ầm ầm chấn đống, vết máu hình người in hằn trên vách đá, chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-hoan-my/2011786/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.