Chuông lớn màu vàng rực rỡ hào quang, bên trên khắc đầy ký hiêu, tiếng chuông ngân vang hóa thành tiếng tụng kinh, những gợn sóng màu vàng khuếch tán ra bên ngoài.
Nơi xa xa, rào chắn của chiến trường Thiên Không bị gãy mấy cái, tất cả đều bị tiếng chuông xoắn đứt, mà Thạch Hạo thì đang đứng trước chuông sừng sững không ngã.
"Keeng!"
Nó tung ra hết quyền này tới quyền khác lên trên chuông lớn, tư thế mạnh mẽ sức mạnh nặng nề.
"Ồ, xuất hiện biến hóa!"
Mọi người kinh ngạc trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm giữa trường.
Những ký hiệu trên chuông lớn dày đặc hóa thành kinh văn hữu hình từ từ tróc ra, giống như là áo cà sa trùm tới Thạch Hạo, tiếng kinh văn vang lên điếc tai.
"Bùm!"
Thạch Hạo dùng sức tránh thoát, không ngừng kết ấn đánh văng chiếc áo này ra xa.
Cảnh tượng này có chút thần kỳ, ký hiệu màu vàng tróc ra tạo thành áo thần bao phủ lấy Thạch Hạo, như muốn phong ấn nó vào bên trong.
Toàn thân Thạch Hạo phát ra ánh lửa, có đạo hỏa của bản thân và cũng có hỏa Chu Tước, không ngừng bốc cháy hừng hực, thiếu đốt nhấn chìm cả áo thần phù văn này.
"$%^...."
Tiếng kinh văn không tên vang lên, chiếc chuông lớn kia buông xuống vạn sợi dây lụa, những ký hiệu cổ xưa lấp lóe trên thành chuông, sau đó bay lên lại trùm về phía Thạch Hạo.
"Chuyện gì thế này, nghe cứ như là tiếng tụng kinh, như là các thần đang ngâm xướng vậy!" Hỏa Linh Nhi lộ vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-hoan-my/2011593/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.