Tiếng nước ào ào truyền tới cứ như là một khúc ca du dương vô cùng êm tai, hơi nước mờ mịt tản ra, nơi đó có một con suối.
Như Hỏa Linh Nhi từng nói, muốn tiến vào hồ Niết Bàn thì không được dính một hạt bụi trần nào và dùng phương thức lễ tế cổ xưa, nếu không đó chính là khinh nhờn Chu Tước Thái Cổ và có thể sẽ sinh ra biến cố.
Đây chính là nước Vô Trần, được cho là dòng nước để Thần Linh tắm rửa, trong thiên địa vô cùng hiếm có, có thể gột rửa trần thế ô ai, không lưu lại bất kỳ bụi khói trần tục nào.
Loại nước này không có thần lực gì cả, chỉ là dùng để gột rửa thân thể, là một bảo dịch dùng để trị thương cho cơ thể.
Nhưng lấy báu vật vô giá ở trên đời để so sánh thì lại kém xa thần dịch này, thế nhưng hiện tại lại là linh tuyền tốt nhất mà Thạch Hạo và Hỏa Linh Nhi cần dùng tới.
"Ngươi qua bên kia đi." Hỏa Linh Nhi đuổi nó sang một bên, không cho phép nó lại gần.
Rất nhanh, nơi dòng suối truyền tới những tiếng nước ào ào, Hỏa Linh Nhi đứng ở bên trong, mặc cho bọt nước trắng xóa rơi vào trên cơ thể trắng mịn của mình bốc ra ánh sáng lộng lẫy.
Mái tóc đen mượt ướt sũng dính sát ở trước ngực và sau lưng, trên mặt có những giọt nước chảy xuôi, cặp mắt kỳ ảo có một vẻ trong sạch tựa như đóa hoa sen vừa mới nở, nếu kèm theo thân thể trắng như tuyết kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-hoan-my/2011549/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.