Tổ địa, Hỏa Quốc.
Nhiệt độ rất cao, sóng nhiệt đập tới liên tục, đây là một vùng sa mạc lớn dường như muốn bốc cháy cả lên.
Tuy rằng nơi đó không có một ngọn cỏ nào thế nhưng cũng không tính là hiu quạnh, mấy ngày nay có rất nhiều kẻ mạnh qua lại, đồng thời cũng không thiếu những sinh linh của vực ngoại.
Nơi cuối của sa mạc có núi lớn, mà một bên khác lại có cồn cát màu vàng, địa hình phức tạp, đáng lẽ rất là hoang vắng thế nhưng hiện tại nó rất náo nhiệt, bởi vì có quá nhiều người tới đây để thí luyện.
Thạch Hạo trở về sau khi kết thúc một trận chiến, nó ho ra máu lảo đảo thối lui, khi tinh thần trở về thân thể sắc mặt của nó có chút tái nhợt, trận chiến này không có thắng thua, chưa thể phân ra sinh tử.
Ở Hư Thần giới mà bị thương thì sẽ ảnh hưởng tới thân thể ở ngoài thực tế, không phải là "phản phệ" mà đó chính là bị thương thật sự, giống như thân thể thật sự đang tham chiến vậy.
Nó cảm nhận thật sâu sắc, rằng Thạch Nghị chẳng hề đơn giản hay nói cách khác hắn rất là đáng sợ, trời sinh thần nhân chuyển thế danh bất hư truyền!
Bọn họ thật sự muốn tiếp tục chiến, ai cũng vận dụng những đại thần thông cấm kỵ để quyết đấu sinh tử, cho dù thắng hay thua đều phải bỏ ra một cái giá khổng lồ, đây mới chính là kẻ thù không đội trời chung.
Nói một cách nghiêm túc, đây chính là đại địch đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-hoan-my/2011528/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.