Nhóc Tỳ trợn tròn mắt, miệng há ra hình chữ "O", Tiểu Tháp cao chưa tới một tấc này lại có địa vị lớn như vậy? Không khỏi quá kinh người rồi!
Sau đó nó lại nghĩ tới một vấn đề nghiêm trọng: Liễu Thần rốt cuộc là sinh linh của thời đại nào? Những điều ngài nói chẳng lẽ là tận mắt chứng kiến?
Nếu quả thật như vậy, gốc cây thông thiên bị sét đánh này đúng là dọa chết người.
"Liễu Thần, trước đây ngài chính mắt nhìn thấy sao?" Hùng Hài Tử nói gần nói xa, nhưng trò khôn vặt của nó làm sao qua mặt được Liễu Thần.
Thân cây cháy đen tĩnh lặng, hơn mười nhánh cây xanh mởn óng ánh bay bay theo gió, nó nói giọng thản nhiên không xao động: "Nghe nói vậy."
Thằng nhóc đầu gấu đảo mắt. Đối phương trả lời có phần bình thản, tựa hồ không muốn nói thêm điều gì làm cho nó càng hồ nghi.
"Cái Tiểu Tháp này thuộc về ai đầu tiên? Quá khứ của nó như thế nào?" Nó hỏi, muốn biết càng nhiều.
"Năm tháng quá xa xưa khó có thể ngược dòng, ngươi tìm hiểu nhiều cũng chẳng ích lợi gì mà còn có thể gặp nguy hiểm. Ngươi chỉ cần biết món đồ này khó lường là được rồi, nó là một bảo cụ thần uy cái thế." Liễu Thần đáp.
Hơn nữa nó rất trịnh trọng, trong giọng nói kèm theo một chút uy nghiêm, nghiêm túc cảnh cáo Nhóc Tỳ có một số việc không nên dò xét đến cùng, nếu không có thể có đại họa sát thân.
Nhóc Tỳ vò đầu, chẳng hề cảm thấy Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-hoan-my/2011244/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.