Tiêu Thiên rất hận. Cố gắng xoay người lại để biết ai đã đánh lén chính mình, bị một búa đập cho ngã xuống đất, hai mắt trắng dã, mang theo nỗi không cam mà ngất đi.
Nhóc tỳ ném Bạch cốt đại bổng xuống, phủi tay nói: "Ngươi cũng dám đánh lén ta nữa àh... Thôi coi như huề nhau vậy."
Nếu có người ở đây thì chắc chắn sẽ trợn tròn mắt, trong hơn chín vạn người mà trổ hết mọi tài năng, được xưng là thiếu niên Tiêu Thiên thiên hạ đệ nhất thiên tài lại bị một người đánh ngã.
Cây Bạch cốt đại bổng óng ánh trong suốt chính là của một con hung thú sau khi chết để lại, tiếc là thời gian đã quá lâu, phù văn đã phai mờ nhưng mà rắn chắc kinh người. Nhóc tỳ nhặc lấy nó dùng như một chiếc búa.
Cứ như thế hai phát, trực tiếp đánh lén đệ nhất thiên tài, đập ngã trên mặt đất.
Đương nhiên, nó cũng đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ, đã theo dõi thiếu niên áo bào màu bạc đã từ lâu, cuối cùng chọn địa phương này để đánh lén. Một kích thuận lợi.
Đáng lẽ nó muốn đấu với đối phương một trận, nhưng sau lại cảm thấy lúc nó bị Cổ Ngạc đuổi giết, thiếu niên áo bào màu bạc này đã từng đánh lén nó, bây giờ đã đến mà không đáp lễ thì không hay cho lắm, cho nên nó mới dùng một búa như thế.
Đáng tiếc cho Tiêu Thiên, đến lúc bất tỉnh mà vẫn còn rất hận, bị đánh ngã rất oan ức.
Nhóc tỳ ngồi xổm người xuống, động tác nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-hoan-my/2011043/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.