Bọn trẻ vô cùng kích động và phấn chấn. Chúng lập tức chạy đến vây Tiểu Thạch Hạo vào giữa rồi bàn tán sôi nổi.
"Nhóc tỳ cậu thật là lợi hại. Một cái tát đã đánh bại hết đám người này rồi. Đến tên thủ lĩnh biết Bảo Thuật ánh lửa đó cũng không thể chịu được."
"Từ lúc nào mà mình có thể giết bọn giặc cướp này như chặt cỏ nhỉ?"
Mấy chục người đều đã bị giải quyết. Đám Thạch Phi Giao không hề nương tay, ném hết bọn chúng vào trong núi cho mãnh thú ăn. Bọn cướp này tay dính quá nhiều máu. Thả bọn chúng chẳng khác nào diệt cái thiện mà nêu cao cái ac. Càng nhiều người sẽ bị tai họa.
Còn về phần tọa kỵ của đám người này thì con nào quá hung tàn, không thể thuần phục liền bị chém chết tươi, trở thành khẩu phần ăn của người Thạch Thôn. Mà có mười mấy con tuy là mãnh thú nhưng lại tương đối ngoan ngoãn liền trở thành tọa kỵ của thôn nhân.
"Ha ha. Nhóc tỳ lập công lớn rồi. Bọn dị thú này đều là ngựa tốt. Chỗ xấu duy nhất là chúng quá hung tàn, ngày nào cũng phải ăn thịt."
Đám Thạch Lâm Hổ, Thạch Phi Giao rất cao hứng. Mặc dù họ còn chưa cưỡi được Độc Giác Thú, nhưng hiện tại có một đám mãnh thú tốt thế chỗ trước cũng không tệ lắm.
Tọa kỵ của bọn cướp này đương nhiên sẽ không quá kém, thích hợp ra vào Đại Hoang nhất. Mặc dù con nào cũng có răng nanh miệng máu, vảy viếc um tùm nhưng thật sự rất mạnh. Một khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-hoan-my/2011004/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.