Lạc cảnh thiên ánh mắt quái dị nhìn qua hạ thần, sau nửa mới mở miệng lên tiếng.
“ngươi định làm gì?”.
“làm… làm gì? ngươi nói cái gì?”. hạ thần ngẩn ra hỏi lại.
“... ta hỏi là ngươi định đối với tiểu miêu làm cái gì? nàng mới chỉ có 16 tuổi, ngươi mẹ nó định làm cái gì?”. lạc cảnh thiên trừng mắt hỏi.
“ta…”.
Hạ thần vừa định lên tiếng liền bị lăng thiên sở cắt ngang.
“còn có thể thế nào? ngươi là không biết, con hàng này bình thường nhìn như chỉ biết đánh nhau, nhưng thực tế lại rất nhát gan. ngày đó tiểu miêu cô bé kia định ra hồ tắm rửa, ta cùng hắn cũng không biết, vừa đến liền thấy nàng đang định cởi quần áo, ha ha ha, ngươi biết không, hắn vậy mà mặt lại đỏ. ha ha ha, chết cười ta”. lăng thiên sở ôm bụng cười nói.
Lạc cảnh thiên hơi nhướng mày nói.
“các ngươi thấy nàng thoát quần áo?”.
“cũng không tính, nàng mới chỉ hạ áo xuống ngang vang, chúng ta chỉ nhìn được phía sau, cái gì cũng không thấy. nếu không ta cũng không điên mà đi nói ra như này”. lăng thiên sở lắc đầu nói.
“vậy thì tốt”. lạc cảnh thiên nhẹ gật đầu, ánh mắt rơi vào trên người hạ thần, sau đó hỏi.
“ngươi… có tình cảm với nàng?”.
“ta… cái đó…”.
“là nam nhân liền dứt khoát, có, vẫn là không?”. lạc cảnh thiên trầm giọng nói.
“hẳn là có đi”. hạ thần cũng không xác định lắm, hắn chỉ biết rằng mình đối với tiểu miêu cảm tình rất kỳ quái, không biết dùng từ ngữ nào nói mới đúng.
“ta bất kể thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-duy-nhat-phap-su/4076133/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.