“ngươi đã sớm tỉnh?”. nhìn lạc cảnh thiên tỉnh lại, lạc thiên y khó tin nhìn hắn.
“khục, ta vừa mới tỉnh không lâu, cách lúc ngươi đến có vài phút mà thôi”. lạc cảnh thiên ho khan một tiếng nói.
“... nói như vậy, ngươi là cố ý không tỉnh lại?”. lạc thiên y có chút khó hiểu, hắn cố ý không tỉnh để làm gì?! “ha ha, không phải, chẳng qua là có chút mệt mỏi, nên muốn nằm thêm một chút”. lạc cảnh thiên cười nói.
Sở như mộng bĩu môi, cũng không có vạch trần. lạc thiên y tính cách như nào hắn biết, chắc chắn sẽ không quan tâm mấy thứ này, nếu như đổi lại là lạc cảnh điềm, hắn không ngại để lạc cảnh thiên xấu hổ một chút.
“nhìn tới ngươi tinh thần rất tốt a, là có chuyện gì vui sao?”. lạc cảnh thiên đổi chủ đề hỏi.
“mỗi ngày đều tới cùng ngươi “thân mật”, tinh thần không tốt mới có chuyện”. sở như mộng bĩu môi nói.
“cái… ngươi nói cái gì?”. lạc cảnh thiên nhất thời kinh hãi.
Cái gì cùng ta thân mật? lúc ta bất tỉnh nàng làm cái gì?!
“không phải như nàng nói, không phải như ngươi nghĩ loại kia”. lạc thiên y biết hắn hiểu lầm liền vội nói.
“... vậy ngươi làm cái gì?”. lạc cảnh thiên kinh nghi nhìn nàng.
“còn có thể làm cái gì? mỗi ngày đều tới ngậm đầu ngón tay của ngươi, ta còn thật không biết nàng còn có sở thích kỳ quái này đấy”. sở như mộng nở ra nụ cười cổ quái nói.
Lạc cảnh thiên: …
Nghe được lời của sở như mộng, hắn đưa hai tay lên, nhìn trên ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-duy-nhat-phap-su/4076127/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.