“thật mẹ nó đúng”. lăng thiên sở nhịn không được lên tiếng.
Ha ha ha.
Đám người bật cười. nhìn gương mặt càng lúc càng đen của hạ thần làm đám người cười càng lớn hơn.
“ngươi là lạc cảnh thiên mà thôn trưởng nói?”.
Đang đi, một tên yêu tộc đi tới nhíu mày nhìn đám người lạc cảnh thiên hỏi.
“là ta, có chuyện gì?”. lạc cảnh thiên đáp.
“ta gọi mạc la, ta tới dẫn các ngươi tới chỗ ở. theo ta đi”. mạc la nói xong liền đi lên trước dẫn đường.
Mấy người lạc cảnh thiên nhìn nhau, sau đó đi theo.
Rất nhanh, đám người liền đi tới bên cạnh hồ, nơi này cũng không có những yêu tộc khác ở, cả một bở hồ chỉ có duy nhất mấy ngôi nhà dành cho đám người lạc cảnh thiên.
“tới rồi, đây là chỗ ở của các ngươi, nếu có cần cái gì nói cho ta biết, nhà ta ở phía bên kia, cách nơi này 300m, những yêu tộc khác tại đây rất thân thiện, cũng đừng gây khó dễ cho họ, lâu dần các ngươi liền biết họ rất dễ gần. nếu có ai làm phiền các ngươi, nói với ta một tiếng là được”. mạc la nói.
“đối xử tốt như vậy còn không phải vì để chúng ta săn giết ma thú cho các ngươi”. hạ thần lẩm bẩm nói.
Nhưng mà lời của hắn lại bị tất cả mọi người nghe thấy. mạc la vốn đang định rời đi, nghe thế hắn liền quay người, ánh mắt đầy tức giận nhìn hạ thần.
“nói ít vài câu không có chết đâu”. lăng thiên sở đẩy hạ thần một cái bất mãn nói.
“ta nói sai cái gì?”. hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-duy-nhat-phap-su/4076118/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.