Trên đường, rất nhiều tên yêu tộc đều nhìn mấy người lạc cảnh thiên với ánh mắt kỳ lạ, có chán ghét, có khó chịu, có thiện cảm, nhưng nhiều hơn là hiếu kỳ.
Lạc cảnh thiên yên lặng nhìn đám yêu tộc xung quanh, những người này thực lực không yếu, nhưng cũng không tính là mạnh. chẳng qua, đám người này lại đang làm nghề nông? tự cung tự cấp sao?! Trải qua hết đường núi, đám người cuối cùng cũng đi vào ngôi làng này, nơi này thật sự quá đẹp. nhìn qua cũng không có nhiều yêu tộc, nếu như dựa theo hắn suy đoán, có khoảng hơn hai ngàn yêu tộc sinh sống tại đây.
Con số này, có chút ít.
“nơi… nơi này lại có hồ?”. đinh tiểu vân nhìn thấy bên cạnh một cái hồ nước, nàng liền sửng sốt lên tiếng.
“oa, cái hồ này thật xinh đẹp, mặt nước giống như một tấm gương, thật thần kỳ”. tiêu nhược thủy kinh ngạc nói.
“đi nhanh lên”. một tên yêu tộc lên tiếng.
Mấy người bất mãn nhìn hắn một cái, cũng không nói cái gì.
Rất nhanh, đám người được đưa tới một ngôi nhà nhỏ, tất cả đều làm bằng gỗ. hơn nữa loại gỗ này cũng không tầm thường, nghe mùi thơm của nó liền biết.
Đám người lạc cảnh thiên bị áp giải vào bên trong, mà bên trong, một ông lão đang ngồi đó. không, đúng hơn là một yêu tộc lão giả, mái tóc đã bạc trắng, gương mặt có chút hiền hòa.
Không khó để nhận ra ông ta thuộc về ngưu tộc, trên đầu ông ta cái sừng kia là minh chứng tốt nhất.
“là các ngươi đột nhập vào đây?”. ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-duy-nhat-phap-su/4076105/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.