Lạc cảnh thiên lẳng lặng ngồi nhìn bầu trời, trong lòng hắn hơi chút trống rỗng, cuộc sống như hiện tại mặc dù kích thích, cũng thỏa mãn tất cả nam nhân yêu cầu.
Nhưng thật lòng mà nói, hắn vấn muốn cuộc sống an tĩnh trước kia.
Không biết qua bao lâu, đột nhiên có người vỗ lấy vai của hắn, lạc cảnh thiên quay đầu lại liền thấy sở như mộng đứng sau hắn.
“làm sao không nghỉ ngơi?”. lạc cảnh thiên hỏi.
“ngủ không được”. sở như mộng đáp, sau đó ngồi xuống bên cạnh hắn.
“hưng phấn sao?”. lạc cảnh thiên nói.
“không, là sợ hãi”.
“không phải đâu, ngươi cũn biết sợ?”.
“ta không thể sợ hãi?”. sở như mộng cười hỏi ngược lại.
“cũng không phải, chẳng qua ta nghĩ loại người như ngươi hẳn là có sợ cũng sẽ không nói ra. không phải ngươi luôn biểu hiện là một người nắm rõ toàn cục sao? làm sao hôm nay đột nhiên lại đổi rồi?”. lạc cảnh thiên cười hỏi lại.
“nếu như đổi lại là nhân loại, ta sẽ không sợ, cho dù là thánh địa chỗ kia cũng vậy, nhưng là… chúng ta sắp đến là yêu tộc, đối với yêu tộc, ta hoàn toàn không hiểu, ta không thích loại cảm giác này, nó khiến ta luôn thấp thỏm không yên”.
“ta không sợ người khác đối với ta làm điều bất lợi gì, cũng không sợ bất kỳ điều gì. bởi vì dù có mục đích gì, nhân loại vĩnh viên luôn hướng tới một điều, đó chính là lợi ích”.
“có người vì muốn người thân an toàn mà cố gắng, có người vì quốc gia mà không màng sinh mạng, hoặc có người vì toản thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-duy-nhat-phap-su/4076100/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.