“ngươi không định đi cùng nàng?”. nhìn lạc cảnh thiên, tiêu nhược thủy lên tiếng nói.
“ngươi không sợ?”. lạc cảnh thiên liếc nhìn nàng hỏi.
“sợ? sợ cái gì?”. tiêu nhược thủy ngẩn ra, khó hiểu hỏi.
“nơi này chỉ còn ngươi và ta, không sợ ta đối với ngươi làm cái gì sao?”. lạc cảnh thiên đáp.
“ngươi không phải người như vậy”. tiêu nhược thủy lắc đầu nói.
“ta là người, không phải thần. hơn nữa, ta là nam nhân bình thường”.
Nhìn tiêu nhược thủy, lạc cảnh thiên lạnh nhạt đáp.
Tiêu nhược thủy thản nhiên nhìn lạc cảnh thiên, trên miệng treo lấy nụ cười nhẹ giọng đáp.
“vậy thì thế nào? ta còn gì để mất sao? một bộ thân thể mà thôi, cần gì quan tâm như vậy”.
Nghe thế, lạc cảnh thiên hơi ngẩn ra, ánh mắt nhìn chằm chằm tiêu nhược thủy.
Hai người mặt đối mặt, bốn mắt nhìn nhau, không ai lên tiếng.
Qua một lúc, lạc cảnh thiên nở nụ cười, quay đầu đi chỗ khác.
Nữ nhân thú vị.
Cùng lúc đó, bên trong xích hồ thành.
Sở như mộng vừa mới lẻn vào trong, bên ngoài canh phòng thật quá nghiêm. trên đường không một bóng người, nếu như là lúc bình thường, bây giờ trên đường chắc chắn người người tấp nập.
Cuộc sống về đêm của xích hồ thành có thể nói vô cùng phong phú, nhưng mà hiện tại một bóng người cũng không thấy, đủ biết xích hồ thành chắc chắn xảy ra biến cố rồi.
Lợi dụng bóng đêm, sở như mộng tiến về nhật nguyệt các, lúc này nhật nguyệt các bên ngoài đang có binh lính canh giữ, bên trong truyền ra tiếng nói gì đó, nhưng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-duy-nhat-phap-su/4076086/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.