“làm sao lại như này? rõ ràng nơi này đã có người đi vào, nhưng làm sao so với trong miêu tả lại khác biệt như vậy?”. đinh tiểu vân cắn môi lẩm bẩm nói.
“khốn kiếp! nơi này rốt cuộc là nơi quỷ gì?”. lăng thiên sở tức giận quát lên.
“trở về đường cũ”. hạ thần nói.
Đám người ngẩn ra.
Đúng a.
“không về được, cửa… biến mất rồi”. lạc cảnh thiên cầm bình rượu ra uống một ngụm nhẹ đáp.
Đám người nhìn lại, cánh cửa ban đầu, không biết từ lúc nào đã sớm biến mất rồi.
“chia ra xem nơi này rốt cuộc là nơi nào, có nguy hiểm hay không”. tiêu nhược thủy nói.
Đám người biết, đây là việc duy nhất có thể làm lúc này. mấy người khác vội bay lên, lao ra xung quanh, chỉ còn lại lạc cảnh thiên cùng tiêu nhược thủy ở lại.
“ngươi không thấy chuyện này rất kỳ lạ sao?”. lạc cảnh thiên nói.
“kỳ lạ? là nơi này?”. tiêu nhược thủy khó hiểu đáp.
“không. không phải nơi này, mà là các ngươi”. lạc cảnh thiên lắc đầu nói.
“ngươi muốn nói cái gì?!”.
Lạc cảnh thiên không đáp, hắn hai tay ôm ngực, vẻ mặt trầm tư như đang suy nghĩ điều gì đó.
Hiện tại phỏng đoán còn quá sớm, chờ những người kia trở về hẳn là kết quả sẽ đi ra.
Thời gian chậm rãi trôi qua, khoảng năm phút sau, đám người đồng thời đều trở về.
“thế nào?”. tiêu nhược thủy vội hỏi.
Đinh tiểu vân cùng đám người nhìn nàng một cái, sau đó lắc đầu.
“có phải không phát hiện bất cứ thứ gì? còn không có bất kỳ sinh vật sống nào?”. lạc cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-duy-nhat-phap-su/4076084/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.