Lạc cảnh thiên hắn nằm trong xe, vì cái gì biết được? đơn giản chính là linh hồn xuất khiếu.
Muốn nghe lén người khác nói chuyện, thật sự quá đơn giản.
Bên trong xe, lạc cảnh thiên bắt đầu nghĩ đối sách. nhìn trên tay bình rượu, lạc cảnh thiên ánh mắt lóe lên, thử nghiệm một chút, sau một lúc, lạc cảnh thiên nở ra nụ cười rồi nằm xuống ngủ.
Sa mạc thời tiết cực nóng, nhưng đó chỉ là ban ngày, ban đêm lại chuyển lạnh. từ đỉnh điểm hơn 50 độ nhảy xuống chỉ còn mười mấy độ, quả thật là một trời một vực.
Nháy mắt liền qua hai ngày, mà khoảng cách với xích hồ thành đã không xa.
Còn đang nằm ngủ ngon giấc, lạc cảnh thiên liền cảm thấy có người đang lay bả vai của hắn, con mắt mở ra liền nhìn thấy đinh nhất tiếu.
“tiếu ca, thế nào? tới nơi rồi?”. lạc cảnh thiên nghi ngờ hỏi.
“vẫn chưa, nhưng không còn xa. ngươi mau dậy, có việc”. đinh nhất tiếu âm thanh lạnh nhạt vang lên.
“ồ, ta ra ngay”.
Lạc cảnh thiên đáp một tiếng, chờ đinh nhất tiếu rời đi, ánh mắt hắn lạnh dần.
Đem tâm tình bình ổn lại, lạc cảnh thiên liền đứng dậy.
Ra tới ngoài, đoàn xe đã dừng lại, xung quanh không một bóng người, chỉ có đám người đinh đang thương hội là đang đứng bên ngoài chờ hắn.
“tiếu ca, có chuyện gì sao? các ngươi đây là…”. lạc cảnh thiên tỏ ra vẻ khó hiểu.
“tiểu tử, nghe nói ngươi có rất nhiều kim tệ? thật sao? chúng ta hộ tống ngươi lâu như vậy rồi, ngươi có phải hay không nên cho chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-duy-nhat-phap-su/4076052/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.