“đừng ngẩn ra đó. tiếp theo mới là quan trọng, cũng là kỳ ngộ. ngươi nếu không thành công liền chờ biến thành một tên phế nhân đi”.
Giọng nói của thượng cổ chi linh bỗng nhiên vang lên.
“có ý gì?!”. lạc cảnh thiên ngẩn ra, không hiểu được lời nói của thượng cổ chi linh.
Không phải tinh thần châu ngưng tụ xong rồi hay sao?.
“tinh thần châu đại diện cho linh hồn, tinh thần, ý thức. nguyên khí châu đại diện cho sự sống, vật chất, nguyên tố. nhưng mà hiện tại hai thứ này xuất hiện cùng một chỗ, ngươi nếu để như thế, hai thứ đó sẽ bắt đầu bài xích lẫn nhau”.
“mà kết quả chính là, ý thức không gian của ngươi sẽ sụp đổ. ngươi sẽ biến thành một người thực vật. không bao giờ tỉnh lại. cho nên, hiểu ý ta chứ?”. thượng cổ chi linh nói.
Lạc cảnh thiên nghe thế nhất thời run lên.
“ta cần làm gì?”.
“không cần làm gì. kế tiếp, chỉ cần chịu đựng là được, ta sẽ tới thao tác đem chúng dung hợp lại với nhau”. thượng cổ chi linh nói.
Chịu đựng?.
Lạc cảnh thiên khoong hiểu thượng cổ chi linh có ý gì. nhưng mà rất nhanh hắn liền biết.
Trong nháy mắt, hắn cảm thấy đầu như bị thứ gì đó sinh sinh xé ra. tuy nhiên mức độ này hắn còn miễn cưỡng chịu đựng được.
Mà trước mắt hắn, nguyên khí châu cùng tinh thần châu bắt đầu xoay tròn xung quanh nhau. chúng lần lượt vỡ ra làm nhiều mảnh thành một đoàn năng lượng.
Lạc cảnh thiên càng lúc càng khó chịu, trong đầu giống như bị nhét vào một cái máy khoan, điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-duy-nhat-phap-su/4076008/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.