“ta như thế nào, cùng ngươi có quan hệ gì? hơn nữa, đây là nhà ta. ngươi chỉ là khách, ăn nói nên chú ý một chút, nếu không bị đuổi ra ngoài thì thật mất mặt”. lạc cảnh thiên lạnh nhạt nói.
“ha ha, dọa ai đây? đừng quên hôm nay là ngày nào. hơn nữa cái nhà này ngươi không làm chủ được”. lạc thiếu phong cười lạnh nói.
Lạc cảnh thiên không nói lời nào, lấy ra điện thoại gọi cho quản gia. sau một lát, bên ngoài tiến vào vài người.
“thiếu gia”.
“ừm, mang hắn ném ra ngoài. trong thời gian này, nếu ta còn thấy hắn ở trong này, ta tìm các ngươi hỏi tội”. lạc cảnh thiên chỉ về phía lạc thiếu phong nói.
“vâng! thiếu gia”.
“dừng tay. lạc cảnh thiên, ngươi dám!”. lạc thiếu phong quát lên.
“cần ta chính mình động thủ sao?”. lạc cảnh thiên lạnh lùng nhìn tên đội trưởng đội bảo an hỏi.
“mang đi”. tên đội trưởng nghe thế, lập tức lớn giọng kêu lên.
Lạc thiếu phong bị lôi ra ngoài, đám người trong phòng lạnh ngắt như tờ. không có người lên tiếng, nhíu mày nhìn về phía lạc cảnh thiên.
Có mấy người giống như muốn nói lại thôi.
“các ngươi tiếp tục, ta chỉ đi ngang qua”. lạc cảnh thiên nhìn hơn 20 người trong phòng lạnh nhạt nói, sau đó tìm một chỗ ngồi xuống rót một ly rượu uống.
Lạc cảnh điềm cũng đi tới ngồi xuống, nhíu mày nói.
“ca, ngươi thế nào?”.
Nàng cảm thấy lạc cảnh thiên có chút kỳ lạ, bình thường hắn rất dễ nói chuyện, dù có tranh cãi cũng không có hành động như hôm nay. nhưng hôm nay lại kêu người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-duy-nhat-phap-su/4075999/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.