Bên trên đảo ngọn lửa này có rất nhiều cây cối to lớn và rậm rạp, ước chừng chiều cao của mỗi cây này cũng phải từ 30 đến 40m, trông nó rất giống một khu rừng rậm nhiệt đới vậy.
Nhóm bốn người của Long uể oải đi vào sâu bên trong đảo. Trừ bé Kha không hiểu chuyện gì ra thì ai nấy trong nhóm đều cũng khoác lên một vẻ mặt u sầu. Xét về thực lực nhóm của họ là yếu nhất ở nơi đây, xét về mặt quân số thì nó lại càng thảm, có một tí tia sáng hy vọng nằm trên người đội trưởng của bọn họ. Nhưng mà bây giờ thì tia sáng ấy mờ đi rồi, chưa nói đến việc phải đối đầu với võ giả của các nhóm khác, mà chỉ là đi đối phó yêu thú thôi cũng là vấn đề. Trong nhóm hai người Lâm và Hoa vẫn chỉ là tu vi cấp tinh anh, quả thật là với cái tu vi như thế này thì đến chạy khỏi miệng yêu thú đã là quá sức.
Long cũng rất uể oải, tinh thần của cậu lúc này cũng sa sút không kém hai người Lâm và Hoa. Chợt bọn họ nghe thấy một tiếng động lớn, ba người họ trao đổi với nhau rồi quyết định nên tránh xa mấy cái nguy hiểm là tốt nhất. Nhưng mà có lẽ ý trời đã định, bọn họ đã không gặp may khi ở một lùm cây phía trước lao ra một bóng hình khổng lồ. Đó là một con báo đen to lớn với chiều cao cỡ 3 m, trên đầu của nó có một nhúm lông màu đỏ.
Grào!
Nó gào thét trước mặt bốn người. Bé Kha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-di-bien/1053244/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.