- Ái cha! Đừng nóng chứ cậu trai, chú đi cùng cháu là được chứ gì?
Một nụ cười giảng hòa trên khuôn mặt của Mạc. Ông nhìn vào máy truyền tin trên tay của Long, trên đó vẫn chưa xuất hiện tín hiệu liên lạc. Ông đảo tròng mắt của mình một vòng. Ông nói tiếp.
- Chú cháu ta cứ đến gần xem thử thế nào.
Sau đó ông chỉ vào máy truyền tin.
- Cái máy này có khả năng liên lạc trong phạm vi 10 km dù ở địa hình gặp nhiều chướng ngại vật đúng không. Chúng ta cứ đến gần phạm vi bên ngoài cuộc chiến là được rồi. Thế nào?
Mạc tại sao phải hạ thấp mặt mũi của mình để khuyên bảo Long, đơn giản là ông e ngại cái cự kén kia, nó có thể dùng tinh thần lực quét ngang toàn thành phố, sớm muộn gì chỉ cần quét thêm lần nữa là nó sẽ phát hiện ra ông. Nếu đi cùng Long thì cậu nhóc này có thể dùng tinh thần lực của để che đậy hai người. Tính ra thì chính Mạc cũng không thể phát giác được tinh thần dò quét của cự kén, ông chỉ cảm nhận được khi Long dùng tinh thần lực của mình để bao phủ người ông.
- Chú nói cũng hợp lý đấy! Vậy thì đi thôi.
Khóe miệng của Long nhếch lên.
“Tưởng tôi đây không biết sao, ông chú đây sợ cái cự kén kia rồi “
Long thả người nhảy xuống tòa nhà, Mạc cũng nhanh chóng đuổi theo sau cậu.
….……
Trên sân thượng Thanh đã nhìn thấy được những điểm đen nhỏ trên bầu trời đang bay về phía này.
- Là lũ Undead phi hành.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-di-bien/1053231/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.