Một tuần sau nó quay trở lại trường với một khuôn mặt lạnh tanh khiến đám girl trường stardom chả ai giám hé nữa lời
-RAINNN..._nhỏ và cô vừa nhìn thấy nó là cứ như thấy vàng hét ầm lên rồi chạy nhanh tới chổ nó soi mòi xem có mất miếng nào không
-Mày đi đâu cả mấy tuần liền vậy_cô cau mày khó chiệu nhìn nó
-sao không liên lạc với tụi tao hả_nhỏ tiếp lời....
....bla...bla..bla..._mặc cho cô và nhỏ tự kỉ nói luyên thuyên,còn nó vẫn giữ nguyên trạng thái lạnh lùng,đôi mắt khẽ nhắm lại
-Rain...Rain mày có nghe tụi tao nói gì không vậy?_nhỏ lay người nó hỏi
-Tao vẫn ổn_nó lạnh lùng nó một câu rồi bước nhanh đi,thực sự nó về đây chỉ là để cô và nhỏ không lo lắng cho mình,chứ hiện tại nó đang rất là mệch mỏi
Cô và nhỏ nhìn theo cái bóng cao gày của nó đi khuất xa dần rồi lại nhìn nhau,đôi mắt 2 người khẽ mang một tia đau buồn
-Tinh..tinh...tinh_đang quanh quẩn trong dòng suy nghĩa thì điện thoại cô reo lên
-Alô mama..._cô nhanh chóng lấy lại tinh thần
-Dạ..dạ..con biết rồi 20 phút nữa gặp lại mama_cô thỗ dài cúp máy
-có chuyện gì à?_nhỏ lo lắng hỏi
-Không..tao đi trước đã_nói hết câu cô cũng như cơn gió biến nhanh đi để lại mình nhỏ thở dài
Nhưng chưa đầy 2 phút sau thì lại nơi cô đứng lại náo nhiệt hẳn lên
-Anh Bin đi ăn với em đi.._một con nhỏ lạ hoắc cứ ôm riết lấy Bin,còn Bin thì mặt lạnh như tiền tùy cô nàng
-Anh Bin..._cô nàng vùng vằn đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-dac-biet-cua-nhung-sieu-quay/3259874/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.