Vương Tiệt nói : 
- Anh lính, anh tên là gì? Nếu may mắn qua được đợt thí nghiệm sắp tới thì đây là tin mừng cho chúng ta, chẳng may … anh hiểu ý tôi chứ, anh có điều gì cần lưu ý về gia đình … 
Người lính ngập ngừng, cuối cùng mạnh dạn nói : 
- Tôi hiểu, Ngũ thiếu, chỉ cần chiếu cố em gái tôi trong thành phố ạ, chúng tôi mồ côi từ nhỏ. 
Tiểu Lôi thở dài, cô không biết nói gì ngoài trấn an anh lính bằng cách gật đầu. Vương Tiệt khoác tay ra hiệu 2 binh sĩ kia đưa anh ta về khu cách ly. 
Cô ngước mắt nhìn Chấn Vũ và Vương Tiệt : 
- Bí mật quân khu chúng ta là điều này, tại sao lại nói hết cho tôi nghe, vụ tấn công của tang thi vừa rồi không bình thường, chẳng lẽ các vị không sợ … 
Chấn Vũ cốc đầu Tiểu Lôi, anh nhận ra cảm giác của mình với Tiểu Lôi là giống ai, đôi lúc anh thấy hình ảnh con bé cứng đầu Tiểu My qua cậu nhóc này. Dù là cấp trên của anh nhưng con bé còn quá nhỏ, anh xem cô như em gái ruột và cô ấy cũng thường hay làm nũng, nói gì thì cũng là thiếu nữ 16t còn mơ mộng, sống thời loạn này cũng không dễ. 
- Đơn giản vì cậu cứu ông bà Vương, Vương phu nhân là chị ruột chú Tiệt đây… 
- Chị ta nói “Hãy tin tưởng ở cháu”, ta cũng tin rằng cháu là một cậu bé tốt, nhìn vào mắt cháu ta thấy điều đó, việc cháu không hề bất ngờ về dự án này càng chứng tỏ Tiểu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-cua-nu-vuong/194694/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.