-Con phải tự biết con là ai, đây là sự nhục nhã không thể chấp nhận được
Rầm!! Maya đóng cửa lại. Phòng cô là phòng cách âm nên không sợ những tiếng nói chói tai đó tiếp tục vang lên
-Mẹ à bớt nói đi
-Nhà Ray không thể chấp nhận sự nhục nhã này được
-MẸ!!! Mẹ thôi đi được không. Tại sao?? Tại sao mẹ cứ trói buộc chị ấy như vậy?? Con thì sao, con đâu có lấy được cái chức đội trưởng băng lực đó. Chính con đã vụt bỏ nó. Sao mẹ không mắng con đi, sao không trừng phạt con đi. Tại sao mọi thứ cứ đổ lên đầu chị ấy chứ!!??
-Con là con của cha và mẹ còn Maya là...
Bà liền cứng họng. Bà phải nói gì tiếp đây
-Chị ấy là...
Mang gương mặt thất thần của mình đi vào phòng. Đằng sau câu nói đó của mẹ cô chắc có một bí mật gì đó mà mẹ muốn giấu
-Cha!!- Cô đành phải tra khảo cha mình- Cha biết chuyện gì mà phải không??
-Ta...
-Cha à
-Thôi được rồi con gái... chị Maya của con... không phải con của ta với mẹ
Roxy định nói tiếp nhưng cổ họng lại nghẹn đi. Nước mắt vô thức lăn trên má
-Tại sao... đây là lỗi của mẹ mà phải không?? Sao lại bắt chị ấy phải chịu đựng nó chứ!!?
Ông Ray vỗ vai Roxy rồi đi vào phòng. Roxy vẫn ngồi đó đưa ánh mắt thường cảm lên nhìn căn phòng của Maya chị gái mình
-Chị Maya- Cô đứng trước phòng gõ cửa
-Đi!! Biến đi, cô thương hại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-cua-nhung-ke-hut-mau-mot-di-khong-tro-lai/2205478/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.