Sau một đêm dài đằng đẵng, mặc dù là Vampire nhưng cũng không thể không tê mỏi được. Cô với anh đi đây đi đó rất nhiều nơi đến khuya gần qua ngày mới mới có mặt tại điện. Ưỡn thân mình vài vòng, Rin xuống giường vệ sinh cá nhân cho chính mình. Lúc clo vừa ra khỏi phòng đã nghe bay phưởng phất đâu đó mùi thức ăn con người quen thuộc. Ngủ trong một thời gian ngắn như vậy, đi thật là mệt mỏi như thế anh vẫn luôn là người có sức khỏe hơn người mà.
Nhưng những thức ăn con người này không lẽ đến khi hai người kết hôn về anh hằng ngày đều phải làm nó sao? Anh là Vampire cơ mà, nếu như vậy thì thật là khổ quá.
Từ đằng sau, cô bước đến ôm anh từ đằng sau. Mùi hương tóc bay thẳng vào mũi dù mùi thức ăn đang nồng nặc, anh miểm cười nhẹ một cái. Mặt Rin áp vào lưng anh rất là tinh nghịch đáng yêu a!
- Khỏe không?
- Ăn rồi sẽ khỏe, đáng lẽ em nên hỏi anh trước mới đúng.
Những đĩa thức ăn cứ thế lần lượt được mang lên, Rin cảm thấy nó có gì đó không đúng chỗ này, thẳng ra cái cảm xúc hiện tại chính là cô không thích thức ăn này! Khuôn mặt nhìn vậy mà méo mó lại, Ken nhanh chóng bắt nó vào tầm mắt và lo lắng hỏi thăm
- Em ổn chứ! Hôm nay thức ăn có mùi không hấp dẫn hay sao?
- Không! Chỉ là... đến khi hai chúng ta đã kết hôn và sống chung với nhau anh vẫn phải nấu những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-cua-nhung-ke-hut-mau-mot-di-khong-tro-lai/2205387/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.