Bên ngoài, mưa đã ngớt nhưng vẫn còn phất phơ vài hạt nhỏ.
Bạc Kiêu nhận cây ô bằng tre từ trong tay vệ sĩ, che mưa cho Tần Y đi bộ ra ngoài nơi xe đang đậu. Anh cũng không đưa cô về khách sạn mà dẫn cô đến một quán trà cổ được thiết kế theo phong cách tứ hợp viện, bên ngoài có một tấm biển sơn đen mạ vàng viết bốn chữ lớn theo thể chữ phồn(*): "An Nhiên".
Giống với cái tên của nó, không gian bên trong được bày trí theo lối đơn giản tinh tế, vừa sạch sẽ vừa yên tĩnh. Là một nơi rất thích hợp để bình ổn tâm tĩnh sau những ngày mệt mỏi.
Cửa lớn bằng gỗ được chạm khắc hoa văn mở rộng, để lộ từng tấm bình phong bằng gỗ tử đàn bọc lụa trắng. Nhìn sơ qua tổng cộng có tám tấm, trên từng tấm lụa ẩn hiện vô số các loại cây cối chim muông.
Chịu ảnh hưởng từ Bạc Kiêu, mấy năm nay Tần Y cũng dành thời gian tìm hiểu một ít kiến thức về đồ cổ nên vừa nhìn đã biết đồ trong tiệm có niên đại rất lâu. Một quán trà có thể đặt thứ quý giá như thế trước cửa, xem ra thế lực đằng sau nó cũng không đơn giản.
Vòng qua bình phong bước vào trong, tiếng nhạc nhẹ nhàng và không khí tươi mắt lập tức tràn ngập trong không gian. Tần Y nhịn không được hít sâu một hơi. Không khí ở đây tạo cho cô cảm giác như đang đứng trên một ngọn núi cao tận hưởng hơi thở trong lành của mẹ thiên nhiên ban tặng, dường như chỉ cần hít thở thôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-cua-em-vi-anh-tro-nen-tuoi-dep/574336/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.