Lạc Lạc bước ra khỏi cửa,đi tới phòng ăn.Trông cô lúc này hoàn toàn khác với hôm qua.Bộ đồng phục gồm chiếc áo sơ mi trắng,chân váy màu xám và một chiếc áo dạ khoác bên ngoài có đính cả phù hiệu của trường. Dáng người cô vốn rất nhỏ nhắn xinh đẹp,khi mặc lên người trông chả khác gì một tiểu thư vàng ngọc.Tất cả những đường nét thanh tú trên gương mặt đều được làm nổi bật nhờ mái tóc dài bồng bềnh màu hạt dẻ.Hôm nay là ngày đầu tiên cô đặt chân tới nơi đó_học viện Lucky Star.
-A!Lạc Lạc!Mau ngồi xuống đây nào!
Hàn phu nhân vừa thấy cô mắt đã sáng quắc,cười niềm nở phúc hậu.Hàn Vũ ngồi đối diện vẫn không thèm để ý mà tiếp tục ăn.Mà mẹ cũng lạ thật.Từ hôm qua tới giờ anh vẫn không nhìn ra được cô ta có gì đặc biệt mà khiến cho Hàn phu nhân của anh yêu thích đến vậy.Thật buồn cười!
Lạc Lạc kéo ghế ngồi xuống,mỉm cười rồi cầm dao dĩa lên.
-Con rất xinh đẹp Lạc Lạc à!Giá ta mà có một đứa con gái như con!
-Phu nhân,con thực sự không tốt đẹp như thế đâu!
-Nào nào,lại thế nữa rồi!Hơn nữa...con đừng gọi ta là phu nhân nữa,gọi là MaMa được không???
-Dạ...
Lạc Lạc nhìn vào ánh mắt tràn đầy tình yêu thương của Hàn phu nhân.Từ trước tới giờ,chưa từng một ai cho cô cảm giác này.Thật vô cùng ấm áp.Nếu như cô có thể gọi một tiếng...Nghĩ rồi,cô cười hòa nhã,vô cùng tự nhiên và chân thành khẽ gọi một tiếng:“Mama...!”
Phu nhân nghe được có vẻ vui lắm,khẽ đưa tay lên vuốt ve gò má
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-cua-em-mang-ten-anh/2054738/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.