Sau khi đưa cô về, rất hợp lúc gặp mẹ cô đi đổ rác, Lưu Cung nhìn mẹ côcười cười thân thiết, dẫu sao là quân nhân nhạy bén trời rèn, a cũngbiết làm thế nào để sớm thăng tiến, cũng như lấy lòng người thôi, đơngiản vì a đang yêu con gái bà mà.
Ngược lại với cảm giác hài hòacủa nam chính, cô cười rất sâu nhìn túi rác rất sạch sẽ chỉ có vài giấyrác loại khô. Dù cho cô có đúng là lâu lm k về thì cũng để ý thói quenvứt rác sau bữa ăn của bà, vì lúc ấy,mới có đồ thừa. Cô dù có mù cũngnhìn ra vẻ mặt như đá phải thần tiên của mẹ cô.
Bà rất vui vì con gái dẫn bạn trai về, tuy bà k thích quân nhân, nhưng chung quy mồm nóivậy nhưng vẫn suy nghĩ cho con mình, nữ quân nhân k lấy chồng cùng ngành thì còn lấy ai, chẳng qua mấy tên lính nhố nhăng lần trước về nhà bà ăn chơi 2 ngày quá là tự do, còn rất thản nhiên gọi cô 1 tiếng đại ca, 2tiếng sếp, vài tiếng chỉ huy nghe chẳng ra thể thống gì.
Tuy bàkhông mong chờ con gái bà sẽ dịu dàng, hiền lành, chỉ nghĩ đi học xa nhà thì bạn cùng giới mới là những người thân thiết nhất. Rất tiếc, bà đãquên, cô k phải loại có tâm sự sẽ giấu, lập tức dùng bạo lực giải quyết, Nghe thì phô trương thật nhưng sự thực chứng minh cô đúng là k hơn kkém như lời bà nói.
Nhưng bà rất vui, vì con rể trước mặt quáhợp ý. Đi xe riêng, lại là biển đỏ quân đội, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-cua-em-khong-can-anh/2507437/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.