Vào thời đểm tự học, Ngũ Khu Dương ngồi ở bên cạnh Thần Cách, hạ thân còn mơ hồ đau.
"Cách này, tiểu tử trên lầu kia không biết làm sao mà đã thay đổi!"
Thần Cách vừa nghe đến lời của Ngũ Khu Dương, tay trái xoay bút liền ngừng lại. Hắn nhìn chòng chọc Ngũ Khu Dương một cái, không nói gì.
"Cậu nhìn tớ như vậy xong rồi sao? Tớ cảm thấy hắn thật thú vị, vừa lúc gần đây tớ lại trở về là một người độc thân, vốn là muốn tìm hắn vui đùa một chút. Cậu đoán hắn thế nào? Tớ trực tiếp biến hắn thành bảo bối của tớ, đây chính là thức ăn!"
"Cậu dùng nó ăn cơm?" Thần Cách châm chọc.
"Này, ta đang nói chính sự, nhưng mà dù sao gần đây cũng không trò chuyện, trêu chọc hắn cũng không lỗi."
"Đừng đụng tới hắn." Thần Cách tiếp tục xoay bút, nói rất nhẹ nhàng.
"Tạo sao? Cậu không muốn, còn không cho người khác đụng."
Muốn hỏi tại sao, Thần Cách mình cũng không muốn lắm. Hắn cũng không muốn lo lắng nhiều như vậy, hắn bây giờ dâng lên cơn tức giận không tên, càng nhìn Ngũ Khu Dương càng cảm thấy tiểu tử này quá không vừa mắt.
Ngũ Khu Dương đem mái tóc đen vung hướng sau lưng, hai tay ôm ở trước ngực: "Ngược lại cậu nói cho tớ một lí do để tớ có thể buông tay một chút được không? Tớ nghe nói hắn bây giờ sống cùng với một người đàn ông, nói không chừng hắn cũng đã... chẳng qua là quá xấu hổ không dám nói, cậu là người ngoài cuộc chắc là sẽ không hiểu."
"Tớ không muốn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-co-chut-ngot/197517/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.