An Đạt có chút bối rối che mặt. 
Tạ Khánh ngơ ngác nhìn cậu, đột nhiên toát ra một câu: “An Đạt, hóa ra em cũng là người ư.” 
Bởi vì là người thường, cho nên sẽ vì ngượng ngùng mà đỏ mặt, còn trước kia Tạ Khánh cho rằng An Đạt là người ngoài hành tinh mạ vàng không thể phá được. 
An Đạt khóe miệng run rẩy một chút. 
Người này quả thật là cao thủ phá hỏng không khí. 
“Quên đi, em có lẽ không nên lên lầu.” Nếu thời khắc mấu chốt hắn đột nhiên bật ra cái gì mà chuyện cười nhạt linh tinh… 
Thật là đáng sợ, nghĩ thôi đã cảm thấy thật đáng sợ rồi. 
Kết quả là Tạ Khánh một phen giữ chặt lấy cậu, hung tợn nói: “Bây giờ không muốn đã không còn kịp rồi.” Sau đó hắn cười ôm lấy vai An Đạt, cúi đầu ghé vào lỗ tai cậu nói, “Em cứ theo anh đi” 
An Đạt bị hắn ôm lấy, không giãy dụa, chỉ quay đầu đi, thấp giọng nói: “Anh đừng nói điều gì kỳ quái đấy.” 
“Anh là người đứng đắn thế này, nào đã từng nói điều gì kỳ quái đâu.” 
“…” 
Vào phòng, mới phát hiện ra một vấn đề. 
Hai người đều đứng không nhúc nhích. 
Hiện tại phải làm gì? 
Ôm, hôn môi, sau đó cởi quần áo lên giường? 
Tiếp tục sau đó thì sao? 
Ai trên ai dưới? 
Tạ Khánh nghĩ nghĩ, nói: “Quyết định bằng kéo, bao, búa?” 
Hoàn toàn không có không khí. 
An Đạt thở dài, Tạ Khánh ủy khuất nhìn cậu. Thật muốn chết đi, vì cái gì yêu đương lại dở khóc dở cười như vậy. 
Tạ Khánh đột nhiên lộ ra biểu tình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-chi-gia/31133/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.