Tạ Khánh với Vương Cẩm Trình vừa ăn xong liền đi, An Đạt còn ở lại một lúc, đợi đến khi cậu về nhà, phát hiện Tạ Khánh không ở trong phòng khách xem tv. 
Cậu đi đến trước phòng ngủ, dừng lại. 
Trên mặt đất đặt một cái bát, trong bát có mấy quả trứng gà. . . 
An Đạt khóe miệng co rút mấy cái, bước qua bát trứng gà kia đẩy cửa ra. 
Tạ Khánh ngồi ở trên giường, thấy An Đạt, sửng sốt, nói: “Em vào bằng cách nào?” 
An Đạt nói: “Đi vào bằng chân.” 
Tạ Khánh nói: “Không phải em sợ trứng gà sao?” 
An Đạt thật không có lời nào để nói: “Cho nên anh cho là để mấy quả trứng gà ở cửa, em cũng không dám vào được sao?” 
Tạ Khánh phẫn nộ rồi: “Em cái đồ đứng núi này trông núi nọ, ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt*.” 
An Đạt ngây người: “Em trêu hoa ghẹo nguyệt?” 
Tạ Khánh gật gật đầu, sau đó bắt chước giọng của con gái kêu: “Kỹ sư An kỹ sư An.” 
An Đạt cảm thấy quạ đen từ trên đỉnh đầu bay qua. 
Cậu từng bước đi về phía trước, muốn tới gần Tạ Khánh, kết quả Tạ Khánh lập tức lùi lại, giơ ra một thứ, uy hiếp An Đạt: “Em đừng tới đây.” 
An Đạt nhìn đồ vật trong tay Tạ Khánh, chính là bức tượng điêu khắc gỗ quái dị kia. . . 
An Đạt đỡ trán: “Đừng có lấy cái thứ kia giơ về phía em. . .” Nói xong, lại đi một bước về phía trước. 
Tạ Khánh vội vàng giơ lên tượng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-chi-gia/1897132/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.