Hiểu An chạy ra tới đại sảnh thì nghe thấy một tiếng đổ vỡ của thủy tinh phát ra. Cô vội vàng chạy sang hướng bên tay phải của mình, nơi phát ra âm thanh ấy.
Bước chân của An chậm dần rồi dừng lại, phía trước cách cô tầm ba sải tay là những mảnh kính rơi vụng dưới sàn nhà. Lương Thành lãnh đạm đứng yên một chỗ, còn Trần Hạo thì bước đi, tiến gần đến chỗ An. Ánh mắt vô cùng lạnh lẽo, đỏ ửng và ướt nước.
Hiểu An bàng hoàng, cô nhìn từng bước chân của Trần Hạo đang bước đến, phía dưới sàn dính những giọt máu đỏ khi anh ta bước qua. Mu bàn tay phải của Trần Hạo đã bị chảy máu, nguyên nhân là vì anh ta đã đấm vỡ tấm kính của cánh cửa phòng.
Trần Hạo không đói hoài gì đến Quách Hiểu An, anh ta như người vô hồn đi lướt qua cô.
An nắm lấy cánh tay của Trần Hạo: "Hạo ca ca!"
Trần Hạo gạt tay An, lạnh lùng bước đi ra bên ngoài. An chạy theo Trần Hạo, trước khi anh ấy đi mất thì cô chạy tới trước mặt, hai tay cô cố định hai bên tay của Trần Hạo, cô nhìn anh ấy lo lắng nói: "Anh sao vậy? Nói An biết đi, anh làm sao vậy?"
Nhìn vào đôi mắt của Trần Hạo, An cảm nhận được là anh ấy đã khóc. Bình thường mắt anh ấy rất nghiêm, rất gắt gao, cho dù là lúc tức giận, anh ấy có tức đến đâu thì đôi mắt cũng sẽ khác.
Trần Hạo không muốn nhìn thẳng vào An, anh ta hạ mắt xuống và nói: "Tránh ra đi."
Hiểu An buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-anh-ay-song/1680429/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.