Lục Nghị bước lên xe. Trong lúc lùi xe ra sau thì chợt nghe một tiếng cạch, hình như có vật gì đó rơi xuống. Lục Nghị liền ngoảnh đầu ra sau, anh ta nhốm người nhặt lên chiếc điện thoại.
Lục Nghị quan sát chiếc điện thoại này, anh ta chau mày: "Tại sao nó lại ở trên xe của mình? Không lẽ là của Ân Kỳ? Không đúng, Ân Kỳ làm sao lại sử dụng loại thiết bị tầm thường này."
Lục Nghị chợt nhớ đến Quách Hiểu An: "Phải rồi! Bước ra từ đồn cảnh sát kia mà, ha." Lục Nghị nhếch miệng cười, anh ta tháo nắp điện thoại, lấy pin rồi vứt pin ra ngoài đất.
Một lúc sau Lục Nghị đã đến nhà của Trần Hạo.
"Cậu đến đây có việc gì?"
Lục Nghị nhìn Trần Hạo, cảm thấy sắc mặt không được tốt thì hỏi: "Anh bị thương à?"
Trần Hạo lạnh giọng: "Nói vào vấn đề chính đi!"
Lục Nghị nhếch miệng cười: "Tôi đến đây là để gặp Quách Hiểu An, anh kêu cô ta ra đây đi."
Trần Hạo ngồi xuống ghế, chân quắt chéo: "Muốn tìm con nhỏ đó thì đi xuống dưới."
"Dưới nào?" Lục Nghị đang nhìn mông lung xung quanh thì quay qua nhìn Trần Hạo: "Dưới nào?"
Trần Hạo thản thường nói: "Địa phủ."
Lục Nghị hơi nhíu mày: "Địa phủ! Ý anh là gì đây?"
Khóe miệng Trần Hạo kéo lên: "Sát thủ số ba cậu trở nên ngây thơ như vậy từ lúc nào?"
Lúc này Lục Nghị mới sửng sờ trước câu nói của Trần Hạo: "Đừng nói với tôi là anh đã giết chết Quách Hiểu An đấy!"
Trần Hạo nâng mắt nhìn vào Lục Nghị: "Là tôi giết thì đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-anh-ay-song/1680359/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.